Hai ngày qua, ở một ngõ phố nhỏ trên địa bàn thị trấn Trần Cao, huyện Phù Cừ, tỉnh Hưng Yên, dòng người lặng lẽ nối nhau mang theo những vòng hoa trắng để chia buồn, phúng viếng và tiễn đưa một chiến sỹ công an trẻ tuổi, người đã hy sinh anh dũng vì sự bình yên của nhân dân…
Dòng người nối nhau vào viếng Liệt sỹ, Thiếu tá Nguyễn Đăng Khải.Dòng người nối nhau vào viếng Liệt sĩ, Thiếu tá Nguyễn Đăng Khải.
Là trụ cột trong gia đình, ông Nguyễn Đăng Khương (bố đẻ Liệt sĩ, Thiếu tá Nguyễn Đăng Khải) dường như phải nén chặt nỗi đau, để lo chu toàn hậu sự cho người con trai quá cố. Đôi mắt đỏ hoe, người cha vừa mất con lặng lẽ đứng nép mình bên cánh cửa, ánh mắt như vô hồn nhìn mãi vào linh cữu, ở nơi đó, có đứa con trai vừa bỏ lại những dự định còn dang dở…
Bố đẻ Liệt sỹ Nguyễn Đăng Khải lặng lẽ đứng nhìn về phía linh cữu con trai.Bố đẻ Liệt sĩ Nguyễn Đăng Khải lặng lẽ đứng nhìn về phía linh cữu con trai.
“Nhiều phóng viên hỏi tôi tình hình, hỏi tôi ra làm sao, tôi biết nói gì bây giờ…”, không than vãn, kể lể, có lẽ khi con trai bước chân vào ngành, trở thành một trinh sát ma túy, ông đã hiểu và luôn ủng hộ mọi chí hướng của con trai. Chỉ đến khi một lãnh đạo tỉnh Quảng Ninh chia sẻ, động viên, người cha ấy mới bật khóc, không giấu nổi nỗi đau đớn đã kìm nén bấy lâu trong lòng.
Người thân Liệt sỹ Nguyễn Đăng Khải khóc ngất bên linh cữu.Người thân Liệt sĩ Nguyễn Đăng Khải khóc ngất bên linh cữu.
Vợ chồng ông Khương hiền lành, chất phác, công việc chính gắn liền với đồng ruộng, ngoài ra, ông có thêm nghề thợ xây. Hai vợ chồng chăm chỉ làm ăn, dành dụm nuôi 2 con học đại học và xây được căn nhà 2 tầng nhỏ. Niềm vui nối tiếp niềm vui khi ngày ấy Khải đỗ Học viện Cảnh sát Nhân dân với mức điểm á khoa đầu vào; vài năm sau, em gái cũng đỗ đại học. Sau khi ra trường, Khải được phân công làm việc tại Công an TP Đông Triều, Quảng Ninh, tính đến nay cũng đã 6 năm. Em gái vừa ra trường cách đây vài tháng, cũng đã đi làm tại một công ty. Con cái ổn định công việc, bố mẹ những tưởng sẽ đỡ vất vả hơn…

Làm việc tại Quảng Ninh cách nhà khoảng 100km, bởi ngành Công an đặc thù, nhất là ở đội Phòng chống tội phạm ma túy, nên Khải không có nhiều thời gian về thăm nhà, bố mẹ chủ yếu gặp con qua màn hình điện thoại. Thế nhưng chẳng thể ngờ, cuộc gọi lúc tối muộn ngày 17/4 ông Khương nhận được lại là cuộc gọi báo tin dữ, từ đồng đội của con.
Tang thương những vòng hoa trắng.Tang thương những vòng hoa trắng.
“Biết bao dự định còn dang dở… Tôi vẫn hay trêu đùa cháu khi nào cho các bác ăn cỗ, Khải nói cháu vẫn đang ấp ủ học lên Cao học, còn chuyện lấy vợ, cuối năm nay sẽ tính nhờ các bác. Thế nào mà sau cuộc gọi lúc tối muộn ấy, chúng tôi không phải lo chuyện cưới xin cho cháu, mà lại là ở đây lo chuyện hậu sự. Mọi thứ đến quá đột ngột, quá đau lòng…”, ông Nguyễn Đăng Khán, người bác ruột ở cạnh nhà Thiếu tá Khải, không giấu nổi nỗi đau.

Khải từ bé ngoan ngoãn, học hành chăm chỉ, được mọi người hết sức quý mến. Bà Vũ Thị Phơ, hàng xóm của gia đình Liệt sĩ, Thiếu tá Nguyễn Đăng Khải tâm sự: “Nhà làm nông, nhưng hai anh em chăm chỉ, học tốt lắm. Cháu thi đỗ đại học, làm công an, là niềm tự hào của cả xóm. Suốt những năm học đại học rồi sau đó, cũng chẳng thấy cháu dẫn bạn gái nào về nhà. Mới đây, chúng tôi cũng nghe nói cháu có bạn gái ở Quảng Ninh, cũng mừng cho cháu. Bố mẹ làm nông, còn chỗ đất cạnh nhà, ông Khương vẫn hay nói dự định cháu lấy vợ thì sẽ xây nhà hoặc bán đi, dồn tiền cho cháu mua nhà ổn định cuộc sống ở Quảng Ninh. Thế rồi ai mà ngờ lại như thế này…”.

 
Huy hiệu Huy hiệu “Tuổi trẻ dũng cảm” do Trung ương Đoàn truy tặng được đặt trang trọng trên ban thờ Liệt sĩ Nguyễn Đăng Khải.
Thiếu tá Nguyễn Đăng Khải ra đi bất ngờ khi tuổi đời còn quá trẻ bởi viên đạn chí mạng của đối tượng buôn bán ma túy Bùi Đình Khánh ngay khi anh vừa bắt được hai đối tượng khác trong đường dây. Sự ra đi của anh là nỗi mất mát to lớn đối với gia đình, với đồng đội.

“Hòa bình rồi, sao máu của đồng đội tôi vẫn rơi?”, “Xót xa làm sao, khi mới chiều hôm qua thôi mà, cũng hành lang ấy, chị em mình còn cười với nhau, sao em đã đi xa rồi? Em yên nghỉ nhé, chúng tôi sẽ viết tiếp những chặng đường…”, “Thương em…”. Những dòng tâm sự đẫm nước mắt của những người đồng đội vẫn ngày đêm kề vai sát cánh cùng Khải, còn biết bao lời chẳng thể thốt ra. Giờ đây, nhiệm vụ hoàn thành rồi, nhưng “Lời hứa đi đủ về đủ cùng anh em không thành…”.

Thiếu tá Nguyễn Đăng Khải vốn công tác tại Công an TP Đông Triều, vừa được luân chuyển về Phòng CSĐT tội phạm về ma túy (Công an tỉnh Quảng Ninh) chỉ hơn 1 tháng, sau khi giải thể Công an cấp huyện. Đây cũng là chuyên án lớn đầu tiên anh tham gia khi ở đơn vị mới.
Công an các phường, xã trên địa bàn TP Đông Triều, nơi Thiếu tá Nguyễn Đăng Khải từng công tác, đến viếng đồng đội.Công an các phường, xã trên địa bàn TP Đông Triều, nơi Thiếu tá Nguyễn Đăng Khải từng công tác, đến viếng đồng đội.
Chuyên án rồi sẽ kết thúc. Kẻ thủ ác rồi sẽ phải đền tội. Thế nhưng, người anh hùng ấy chẳng thể về. Tổ quốc mãi ghi công anh, người dân mãi nhớ đến tên anh, Liệt sĩ, Thiếu tá Nguyễn Đăng Khải. Anh mãi là tấm gương “Tuổi trẻ dũng cảm” trong trái tim đồng đội, là người con, người cháu hiếu thảo của gia đình, như lời bác ruột, ông Nguyễn Đăng Khán nói: “Ngày hôm nay, có rất nhiều đoàn lãnh đạo các cơ quan, đơn vị, ban ngành, đoàn thể từ Trung ương đến địa phương về phúng viếng, tiễn đưa cháu. Rất nhiều người không quen biết, chỉ nghe tin về cháu, cũng đã về đây, thắp nén hương thơm bên linh cữu cháu. Tôi biết, cháu đã sống một cuộc đời thật đẹp. Cháu mãi là niềm tự hào của gia đình, của quê hương, của đồng đội”.