Tôi là vợ hai của chồng – người đàn ông từng trải qua một cuộc hôn nhân kéo dài 6 năm. Lý do họ ly hôn là do vợ cũ không thể mang thai. Hai người chia tay trong yên bình, không tranh cãi, không thù hằn. Nhưng hóa ra… mọi chuyện không đơn giản.
Tôi và anh cưới nhau chưa bao lâu thì có tin vui. Sau hai tháng về chung một nhà, tôi mang thai. Gia đình chồng vui mừng khôn xiết, bố mẹ anh tổ chức tiệc mừng rình rang. Khi biết là cháu trai, ông bà nội còn tặng hẳn một căn hộ làm quà sinh nhật trước cho cháu. Tôi không phải kiểu ham vật chất, nhưng rõ ràng, sống tử tế và có chút phúc phận, niềm vui sẽ đến đúng lúc.
Tưởng đâu mọi chuyện sẽ yên ổn… cho đến khi “bóng ma quá khứ” bất ngờ quay lại.
Vợ cũ của chồng – người phụ nữ mà tôi từng chẳng mảy may để tâm đột nhiên xuất hiện lại trong cuộc sống của chúng tôi. Ban đầu chỉ là vài dòng trạng thái đá xéo trên mạng xã hội, bịa chuyện tôi là người xen vào gia đình cô ta. Tôi bỏ ngoài tai vì nghĩ mình có chồng con yêu thương, không cần đôi co với thị phi rẻ tiền. Nhưng cô ta không dừng lại.
Thậm chí, trong thời gian tôi đang ở cữ, cô ta còn tìm đến tận nhà bố mẹ chồng tôi, giả bộ tới “thăm hỏi”. Trước mặt tôi, cô ta ăn nói ngọt ngào, cố tình ngồi gần chồng tôi, tặng quà cáp cho ông bà nội. May mà mọi người đều không ưa gì cô ta nên không bị mê hoặc.
Đỉnh điểm là cách đây không lâu, một đêm tôi không thể nào quên.
Ảnh minh họa
Tầm 10 giờ đêm, khi con tôi vừa ngủ say, tôi đang dọn dẹp trong bếp thì nghe chuông cửa reo liên tục. Chồng tôi ra mở, tưởng có việc gấp. Không ngờ người đứng ngoài là… vợ cũ của anh.
Cô ta bước vào như thể là nhà mình, ăn mặc thiếu vải, mùi rượu nồng nặc. Bất chấp sự từ chối của chồng tôi, cô ta vẫn lao vào ôm hôn, lả lơi không chút e ngại. Còn tôi, đứng trong bếp, chứng kiến tất cả.
Nhưng thay vì nổi trận lôi đình, tôi chọn cách khiến cả hai phải nhớ đời.
Tôi quay vào phòng, thay bộ váy ngủ quyến rũ nhất, tô chút son môi, xõa tóc và bước ra ngoài. Cô ta – trong tình trạng đầu tóc rối bù, son phấn lem nhem – lập tức bị “soi” toàn tập. Chồng tôi thì sững người, có lẽ anh chưa từng thấy tôi… thần thái và kiêu hãnh đến vậy sau sinh.
Vợ cũ đột ngột im bặt. Cô ta liếc tôi một cái, rồi chẳng nói chẳng rằng bỏ đi, miệng còn hậm hực buông lời níu kéo. Nhưng chồng tôi đã kịp phản ứng, kéo cô ta ra ngoài và dứt khoát: “Đừng bao giờ đến đây nữa.”
Kết thúc màn “kịch câm” ấy là một buổi tối yên ấm, có lẽ cũng là lần đầu tiên sau sinh, tôi và chồng có thời gian riêng tư, thân mật đến thế. Anh ôm tôi thật chặt, cảm ơn vì tôi đã không làm ầm ĩ, và hứa sẽ không để bất kỳ ai chạm vào hạnh phúc của chúng tôi.
Tôi hiểu rằng, đôi khi sự bình tĩnh, khôn khéo và biết yêu bản thân là cách “đánh ghen” thuyết phục nhất. Không cần chửi bới, không cần đánh đấm, chỉ cần khiến đối phương tự thấy mình thảm hại, thế là đủ.
Và tôi cũng muốn nhắn nhủ đến các chị em: Dù là mẹ bỉm sữa, cũng đừng quên mình là phụ nữ- hãy luôn giữ cho bản thân một chút quyến rũ, một chút thần thái, để khi cần thiết… có thể khiến kẻ khác phải lùi bước.
News
Cô gái theo mẹ làm osin trong nhà bỗng có bầu khiến ông chủ 70t bị nghi ngờ là tác giả
Ông Thọ gần 70 tuổi, sống một mình trong căn nhà cấp bốn ở vùng ven sông. Vợ mất đã…
Vợ bán cá ngoài chợ nuôi cả nhà, chồng vừa có tí chức vụ đã chê mùi cá tanh
Cả khu chợ đầu mối ai cũng quen mặt chị Hồng – người phụ nữ quắt queo nhưng ánh mắt…
Người thứ 10 và nạn nhân thứ 11 trên tàu Vịnh Xanh 58: Trách nhiệm thuộc về thời tiết?
Điều gì dẫn đến vụ lật tàu? Phải chăng hoàn toàn do thời tiết bất ngờ? Ai là người phải…
Thảm họa Vịnh Xanh 58: Tại sao sau 2 tiếng tàu bị lật, lực lượng chức năng mới nhận được tin báo?
Điều gì dẫn đến vụ lật tàu? Phải chăng hoàn toàn do thời tiết bất ngờ? Ai là người phải…
Nạn nhân trở về từ “cõi ch;e;t” sau 15 tiếng vật lộn trên biển khơi “Thấy con rạm bò lên áo, tôi chộp lấy nó ăn để chống đói”
Trước khi thảm họa lật tàu du lịch Hạ Long xảy ra, đã có rất nhiều tai nạn lật tàu…
Được thừa kế đất vì chăm cha mẹ, bỏ học nuôi em, nhưng khi đất tăng giá, 3 em trai quay lại đòi chia
Ngày cha còn sống, cả ba em đều đồng ý tôi nhận đất làm tài sản thừa kế vì công…
End of content
No more pages to load