Bầu trời xám xịt, nặng trĩu như chính lòng người. Ba ngày trước, bố chồng tôi, người mà tôi luôn kính trọng, đã trút hơi thở cuối cùng sau một thời gian dài chống chọi với bệnh ung thư. Tang lễ được tổ chức tại ngôi nhà nhỏ của chúng tôi ở ngoại ô, nơi tiếng tụng kinh và tiếng khóc nức nở hòa vào nhau.
Mọi người đến viếng đều khóc, từ người thân đến hàng xóm. Nhưng có một người duy nhất không rơi một giọt nước mắt nào, đó là mẹ chồng tôi, bà Thảo. Bà vẫn điềm nhiên, lo chu toàn mọi việc, từ việc thắp hương, tiếp khách đến việc sắp xếp mâm cỗ. Bà mạnh mẽ đến lạ thường, khiến ai cũng phải nể phục.
Khi tang lễ vừa kết thúc, mọi người còn đang bần thần thì bà đã chuẩn bị sẵn sàng, xách chiếc túi hành lý nhỏ, định trở về thành phố. Năm người cô của chồng tôi, những người em gái của bố chồng, thấy vậy thì vô cùng phẫn nộ. Họ lao đến, chỉ tay vào mặt bà và buông những lời cay nghiệt:
“Chị là vợ mà sao lạnh lùng thế? Chồng vừa mất chưa được bao lâu, chị đã vội vã đi đâu? Có người vợ như chị thật là bất hạnh!” – Cô cả lớn tiếng, khuôn mặt nhăn nhó vì đau đớn và giận dữ.
“Đúng thế! Anh tôi nằm kia, mồ mả còn chưa xanh cỏ mà chị đã muốn quay lưng đi. Anh có thấy không, người vợ đầu gối tay ấp với anh giờ đây lại lạnh nhạt như thế đấy!” – Một người cô khác nói thêm vào, giọng đầy vẻ oán trách.
Họ không chỉ chửi rủa mà còn cố gắng giữ bà lại. Cả căn nhà trở nên ồn ào, hỗn loạn. Chồng tôi và các anh chị em họ đứng đó, lúng túng không biết phải làm gì. Ai cũng sợ, không muốn làm mất lòng các cô.
Nhìn cảnh tượng đó, tôi không thể chịu nổi nữa. Tôi là cháu dâu nhưng tôi hiểu hơn ai hết những gánh nặng mà mẹ chồng tôi đã phải gánh vác. Tôi bước đến, đứng chắn trước mặt bà Thảo, nhìn thẳng vào năm người cô và nói dứt khoát:
“Xin các cô hãy dừng lại. Mẹ con không khóc, không phải vì mẹ con không đau. Bố chồng con mất rồi, nhưng cuộc sống vẫn phải tiếp diễn. Các cô có quyền đau buồn, nhưng đừng bắt mẹ con phải thể hiện nỗi đau theo cách của các cô. Nỗi đau của mẹ con, mẹ con sẽ giữ trong lòng, còn những gánh nặng mẹ con sẽ vẫn phải gồng gánh. Nếu mẹ con gục ngã, ai sẽ lo cho nhà cửa, cho tương lai của chúng con?”
Mọi người xung quanh đều sững sờ trước những lời nói thẳng thắn của tôi. Họ cứng họng, không thể phản bác. Không ai ngờ một người cháu dâu lại dám đứng ra nói những lời như vậy.
Sau khoảnh khắc im lặng đó, bà Thảo nắm chặt tay tôi, ánh mắt đầy biết ơn. Bà quay sang các cô và nói: “Bố đã dặn tôi rồi. Ông ấy không muốn tôi sống trong đau buồn. Ông ấy muốn tôi mạnh mẽ để tiếp tục sống và chăm lo cho các con. Nước mắt của tôi đã rơi nhiều rồi, chỉ là không ai nhìn thấy thôi.”
Năm người cô hiểu ra, cúi đầu lùi lại. Họ không còn cản bà nữa. Mẹ chồng tôi ôm tôi một cái thật chặt, rồi lặng lẽ xách túi lên xe. Nhìn bóng bà khuất dần, tôi cảm thấy nhẹ nhõm. Đôi khi, sự mạnh mẽ không phải là không có nước mắt, mà là biết gạt đi nước mắt để tiếp tục chiến đấu.
News
Giá vàng sáng nay 11/9: Ai đi mua vàng nhẫn, vàng miếng giờ này chắc phải tu 10 kiếp
Sau 2 ngày Thủ tướng Chính phủ giao Thanh tra Chính phủ tiến hành thanh tra các doanh nghiệp vàng,…
Vệ sĩ nổi tiếng lên tiếng mối qu;a;n h;ệ với Mỹ Tâm, công khai một nguyên tắc đã giữ suốt 20 năm qua
Vừa qua, Mỹ Tâm nhận được nhiều sự quan tâm khi tham gia Lễ diễu binh, diễu hành kỷ niệm…
Giá vàng ngay lúc này bà con ơi! Cơ hội nghìn năm có một đây rồi
Giá vàng hôm nay 10/9/2025 trên thị trường quốc tế trên đỉnh cao lịch sử. Giá vàng miếng SJC giảm…
Danh tính người phụ nữ lớn hơn 12t lên truyền hình nói thẳng về thông tin yêu ca sĩ Nguyễn Phi Hùng
Danh tính người phụ nữ lớn hơn Phi Hùng 12 tuổi từng là cái tên ai trong giới giải trí…
Vừa báo tin vui có con đầu lòng, Cao Minh Đạt lại gửi tin t;a;ng sự
Hàng loạt sao Việt đã gửi lời chia buồn cùng diễn viên Cao Minh Đạt. Diễn viên Cao Minh Đạt thông báo…
Danh tính cô g;á;i h;o;t nhất hôm nay: Xinh xắn thế này mà sao hành động như thế chứ
Phùng Thị Khánh Linh đến một tiệm nail ở Hà Nội để làm đẹp. Trong lúc nhân viên đang phục…
End of content
No more pages to load