Tôi không cố tình nghe trộm cuộc nói chuyện giữa mẹ chồng và mấy bà dì. Nhưng có lẽ, định mệnh muốn tôi biết điều đó để có cơ hội thay đổi cuộc hôn nhân giả dối này.

Sau đám cưới cách đây 4 tháng, tôi bận nhiều việc nên chưa về quê chồng chào họ hàng được. Bố mẹ chồng cứ bóng gió suốt, làm tôi phải thu xếp gấp mọi việc để kịp về dự đám giỗ ở quê.

Chồng tôi cũng có vẻ không vui khi thấy vợ cứ trì hoãn chuyện chào hỏi họ hàng bên nội. Anh nói lần đầu tiên về thăm quê chồng phải tích cực một chút, chứ dâu mới ai lại thờ ơ như tôi.

Nói thật, tôi không muốn về quê chồng vì lý do tế nhị. Hôm chúng tôi tổ chức đám cưới, khách quê chồng đến ăn uống xong gây sự đánh nhau với họ hàng nhà tôi. Rượu vào lời ra, nhà tôi cũng không trách móc gì bên đó. Song họ rời đi với thái độ không chấp nhận nổi, chửi bậy ầm ĩ cả lên.

Bố mẹ chồng không hề xin lỗi gia đình tôi. Ngược lại, khi chồng tôi gọi điện về quê trách khéo họ hàng, bố chồng liền nổi cáu với anh, nhắc rằng đừng bao giờ nghe ai xúi giục rồi gây mâu thuẫn với người thân. Nghe như bố chồng ám chỉ tôi cố ý khơi chuyện để chia rẽ nhà họ vậy, dù bên đó mới là người làm sai.
Về quê chồng ăn giỗ, tiếng rì rầm ở vườn cây khiến tôi lạnh sống lưng - 1Vừa cưới được mấy tháng, tôi đã bị mẹ chồng rắp tâm đuổi ra đường (Ảnh minh hoạ: Sina).

Hôm tôi về quê ăn giỗ lần đầu, họ hàng nhà chồng đến góp mặt khá đông. Bề ngoài, họ nói cười vui vẻ, tỏ ra thân thiện với tôi. Nhưng vừa quay đi, tôi đã nghe thấy họ nhận xét đủ thứ về mình.

Tôi chào hỏi từng người theo lời giới thiệu của bố mẹ, đưa quà biếu đầy đủ với tư cách dâu mới. Có quà, ai cũng vui. Chỉ có tôi là chán nản trong lòng vì thái độ của họ.

Ăn cỗ xong, tôi cũng xắn tay tham gia vào đội rửa bát. Mấy chị em chê tôi mặc váy điệu đà, không hợp rửa bát, nhắc tôi lần sau về quê đừng diện đồ kiểu thành phố. Họ cười cợt bảo tôi mắc bệnh tiểu thư, còn bày đặt vẽ móng tay.

Thật sự, tôi không nghĩ mình bị soi kỹ đến thế. Lần đầu tiên ra mắt họ hàng nhà chồng với tư cách dâu mới, tôi ăn mặc chỉn chu, lịch sự, chứ có muốn thể hiện, phô trương với ai đâu. Đồ tôi mặc cũng là màu trơn nhã nhặn, không hề hoa lá, hở hang gì.

Kệ cho họ bàn tán, tôi im lặng rửa hết 4 mâm bát rồi đứng dậy. Chồng tôi vẫn tiếp tục ngồi uống rượu với các anh em, tôi chẳng biết làm gì nên đi loanh quanh hóng mát.

Đường làng rộng rãi, gió thổi từ đồng lúa vào mát rượi. Tôi đi dạo men theo lối gần nhà chồng, mới được một đoạn đã nghe thấy tiếng mẹ chồng vẳng ra từ đâu đó.

Tôi ngó quanh, phát hiện giọng nói vang lên từ khu vườn nhỏ, phía đằng sau của ngôi nhà đang tổ chức đám giỗ. Mẹ chồng tôi đang vặt mấy quả ổi, bên cạnh là hai bà dì đang hái rau.

Bức tường gạch cao hơn đầu tôi nên không ai biết tôi đứng ở gần đó. Tôi vô tình nghe thấy họ nhắc đến tên mình và mẹ chồng đã thốt ra một câu khiến tôi lạnh cả sống lưng: “Từ giờ đến cuối năm mà con Yến không chửa, không đẻ, siêu âm không ra con trai thì trả nó về nơi sản xuất, lấy vợ khác cho thằng Hưng”.

Mấy bà dì cũng thêm thắt hùa theo, nói tôi vừa gầy, vừa lùn chắc gì đã đẻ được. Câu nào, câu nấy đều tỏ vẻ coi thường. Tôi chẳng làm gì sai hay có lỗi với họ, vậy mà cả mẹ chồng cũng chỉ coi tôi như người duy trì nòi giống cho nhà bên đó.

Mẹ chồng ăn xong ổi liền ném miếng vỏ thừa qua tường, suýt nữa rơi trúng đầu tôi. Lời bà nói cứ văng vẳng bên tai, tôi ngồi thụp xuống chân tường đầy thất vọng.

Tôi định hai năm nữa mới sinh con. Chưa đến 30 tuổi nên tôi vẫn muốn kiếm tiền, đi du lịch nhiều nơi rồi mới nằm một chỗ nghỉ đẻ. Nhưng mẹ chồng nói thế, chẳng lẽ bà định đuổi tôi đi thật?

May mà vợ chồng tôi chưa đăng ký kết hôn. Chúng tôi định tháng 8 mới đi đăng ký. Giờ tôi biết suy nghĩ thật của mẹ chồng, biết rõ bà không coi con dâu ra gì. Thật đáng sợ khi ngày nào bà cũng giả vờ đon đả với tôi nhưng trong lòng chỉ rập rình đuổi tôi đi nếu không sinh được quý tử.

Hôn nhân chỉ có mỗi tình yêu thì chẳng thể nào êm ấm được. Dù vợ chồng tôi có yêu thương nhau đến mấy, một khi mẹ chồng đã cố ý muốn rạn nứt thì cũng chẳng sống với nhau được.

Tại sao mẹ chồng lại tính kế sau lưng tôi như vậy, nói thẳng luôn từ lúc chưa cưới có phải tốt không? Giờ tâm trí tôi rối loạn, sợ hãi với tính toán của mẹ chồng. Tôi phải đối phó kiểu gì mới ổn đây?