Tôi không nhớ rõ mình đã nằm trên giường bệnh này bao lâu rồi. Cơn đau như xé toạc từng thớ thịt, từng tế bào trong cơ thể. Tôi chỉ biết nghiến răng, bấu chặt lấy ga giường, cố gắng dồn sức theo lời các y tá, hộ sinh. Từng hơi thở, từng tiếng rên của tôi đều dường như khó khăn hơn bao giờ hết. Lúc đó, tôi chỉ mong sao mọi chuyện kết thúc thật nhanh để tôi được gặp con.
Nhưng rồi, một giọng nói quen thuộc vang lên bên tai, lạnh lùng và gay gắt. Đó là giọng của mẹ chồng.
“Con nghĩ chỉ mình con mệt thôi sao?”, mẹ hỏi, giọng đầy vẻ trách móc. “Cả nhà cũng mệt vì chờ con 3 ngày 4 đêm rồi. Chồng con cũng mệt lắm đấy.”
Lời nói của mẹ như những mũi dao cứa vào vết thương đang rỉ máu trong tôi. Cơn đau thể xác chưa là gì so với nỗi đau tinh thần mà tôi đang phải gánh chịu. Tôi không thể thốt nên lời. Tôi chỉ có thể trơ mắt nhìn lên trần nhà trắng toát, nước mắt lăn dài trên gò má.
Tôi vẫn nghe thấy tiếng mẹ chồng tiếp tục: “Chết thì chết đi, nhưng mà phải sinh con trước đã!”
Câu nói đó đã đóng băng tất cả cảm xúc còn sót lại trong tôi. Tôi cảm thấy lạnh, lạnh hơn cả phòng sinh này. Lời nói đó không chỉ là sự thiếu cảm thông mà còn là một sự độc ác. Sau tất cả những cố gắng của tôi, sau tất cả nỗi đau này, tôi chỉ nhận lại được sự vô cảm. Tôi không phải là con người, mà chỉ là một cỗ máy, có nhiệm vụ phải sinh ra một đứa trẻ cho nhà chồng.
Tôi khóc nấc. Một chị hộ sinh đã lên tiếng đỡ lời cho tôi: “Chị ơi, bây giờ là lúc cần động viên sản phụ. Chị đừng nói thế nữa.”
Nhưng mẹ chồng vẫn không dừng lại. Bà vẫn tiếp tục dồn ép, yêu cầu tôi phải kiểm soát hơi thở, phải cố gắng, phải đẻ ra bằng mọi giá.
Tôi không biết chuyện gì sẽ xảy ra sau này. Liệu tôi có thể vượt qua nỗi đau này hay không? Liệu tôi có thể tiếp tục sống chung dưới một mái nhà với người mẹ chồng này hay không? Tôi chỉ biết rằng, khoảnh khắc đó, tôi đã hoàn toàn vỡ vụn.
Vượt qua tất cả, tôi đã sinh con thành công. Bé trai nặng 3kg, kháu khỉnh và khỏe mạnh. Khi tiếng khóc chào đời của con vang lên, tôi đã bật khóc nức nở. Đó không chỉ là giọt nước mắt hạnh phúc mà còn là sự giải thoát, là nỗi đau, là uất ức được vỡ òa.
Chồng tôi lúc đó đang đứng bên ngoài, khi nghe tin, anh vội vã chạy vào. Anh đỡ tôi dậy, cúi xuống hôn lên trán tôi, mắt đỏ hoe. Tôi biết anh có lẽ cũng đau khổ, cũng khó xử. Thế nhưng, trong khoảnh khắc đó, tôi chỉ cảm thấy trống rỗng. Mọi lời nói, mọi hành động của anh đều trở nên vô nghĩa.
Mẹ chồng tôi cũng bước vào phòng, nhìn con trai tôi đang nằm trong vòng tay tôi. Tôi nhìn thấy một tia sáng trong mắt bà, một tia sáng mà tôi chưa bao giờ thấy. Có lẽ, bà cũng có tình yêu thương dành cho cháu nội. Nhưng tôi đã không thể chấp nhận được điều đó.
Khi tôi còn đang mải mê với những suy nghĩ miên man thì bố mẹ ruột của tôi đã đến. Vừa nhìn thấy tôi, mẹ tôi đã bật khóc. Mẹ ôm lấy tôi, hôn lên trán tôi, nói những lời động viên. Mẹ tôi nhìn thấy nỗi đau trong mắt tôi, sự mệt mỏi trên gương mặt tôi. Mẹ hiểu tất cả.
Sau đó, bố mẹ tôi đã đưa tôi và con về nhà ngoại. Tôi không nói gì, cũng không phản kháng. Tôi chỉ muốn được về nhà, về với gia đình. Chồng tôi cũng không nói gì, anh chỉ lặng lẽ đứng nhìn tôi. Tôi thấy trong mắt anh có một chút thất vọng, một chút buồn bã. Nhưng tôi không thể quay đầu lại.
Khi về đến nhà, tôi đã ngã vào vòng tay của bố mẹ. Tôi không thể nói được gì, chỉ có thể khóc. Bố mẹ tôi cũng không nói gì, chỉ lặng lẽ ôm tôi vào lòng. Tôi biết, bố mẹ đã hiểu hết tất cả.
Từ đó, tôi đã được sống trong sự yêu thương, đùm bọc của gia đình. Mặc dù vẫn còn đó những nỗi đau, nhưng tôi đã có một nơi để nương tựa, một nơi để chữa lành. Tôi biết, tôi sẽ mạnh mẽ hơn để chăm sóc con trai của mình.
News
Danh tính nữ chủ công U21 ĐT bóng chuyền nữ Việt Nam bị quốc tế “ngh;i ng;;ờ”, ra án ph;ạ;t cực nặng
Liên quan đến việc ĐT bóng chuyền nữ U21 Việt Nam bị xử thua 4 trận tại vòng bảng giải…
CHÍNH THỨC: Cái kết cuối cùng dành cho cặp mẹ vợ – con rể, tòa án đã có đầy đủ bằng chứng trong tay
Sự việc đang được CĐM quan tâm nhất hiện tại là vụ mẹ vợ có những tin nhắn nhạy cảm…
NSND Thanh Tú, mỹ nhân Sao tháng Tám giờ 81t vẫn đi xe máy, bơi 1.000m mỗi ngày
Ở tuổi 81, NSND Thanh Tú nói bà không mong muốn gì ngoài việc được sống bên con cháu và…
Gió ngang khoảng trời xanh bị đánh giá thua xa bản gốc: Cả 3 nữ chính VTV đều thua dàn cast “30 chưa phải là hết”
Khán giả đã dành nhiều lời góp ý sau khi bộ phim remake Gió Ngang Khoảng Trời Xanh chiếu những…
Trọng Lân chính thức đón con trai đầu lòng, quý tử s;i;nh ra giống hệt bố
Trước khi vợ bước vào phòng sinh, nam diễn viên còn đăng bài viết nhắn nhủ tình cảm trên mạng…
Sợ vợ bòn tiền cho nhà ngoại chỉ đưa 2 triệu/tháng, lần đầu ăn Tết quê ngoại tôi run lẩy bẩy
Biết về gia cảnh nhà vợ, tôi suy nghĩ rất nhiều. Tôi có thể lo cho vợ con không có…
End of content
No more pages to load