Sinh nhật 60 tuổi của bố chồng, cả nhà đáng lẽ phải vui vẻ sum họp, nhưng rốt cuộc lại biến thành một trò hề mà tôi là người bị lôi ra chỉ trích.
Sinh nhật 60 tuổi của bố chồng, cả nhà đáng lẽ phải vui vẻ sum họp, nhưng rốt cuộc lại biến thành một trò hề mà tôi là người bị lôi ra chỉ trích.
Một tuần trước, chị dâu và anh chồng lên tiếng trong nhóm gia đình: “Năm nay bố 65 tuổi, nhất định phải tổ chức lớn. Đặt vài bàn trong khách sạn để mừng cho xứng đáng.”
Tôi và chồng chỉ im lặng. Vì lần nào cũng thế: anh chị là người đề xuất, còn vợ chồng tôi lại là người trả tiền. Sau vài lần như vậy, tôi học được cách khôn ngoan: không trả lời, không xung phong.
Thấy chúng tôi im lặng, chị dâu liền hối: “Hai vợ chồng mau cho ý kiến đi, chứ bố mong chờ lắm rồi.”
Tôi đáp thẳng: “Ai muốn tổ chức thì cứ làm, ai hiếu thảo thì tự trả tiền. Hoặc chia đều.”
Nghe vậy, chị dâu lập tức kêu nghèo, nói nhà chị ấy khó khăn. Rồi chị ta thản nhiên chốt: “Thôi, để chị gửi em 500 nghìn, em lo hết nhé.”
Tôi cười thầm: chỉ 500 nghìn thì làm sao có tiệc tùng gì hoành tráng? Nhưng đã nhận thì tôi cũng sẽ “trả lễ” đúng như vậy. Tôi góp thêm 500 nữa, cộng lại vừa tròn 1 triệu.
Với số tiền ấy, tôi quyết định đặt đồ ăn mang về, đơn giản mà gọn gàng. Mẹ chồng định mời họ hàng, nhưng tôi từ chối vì chẳng hay ho gì khi khoe một bữa tiệc 1 triệu ra ngoài.

Hôm tổ chức, mọi người tập trung ở nhà bố mẹ chồng. Ai cũng nghĩ sắp đi khách sạn, chị dâu còn sốt ruột giục mãi. Tôi chỉ cười: “Cứ chờ chút, đồ ăn sẽ đến ngay thôi.”
Quả nhiên, từng hộp đồ ăn nóng hổi lần lượt được giao tới. Đủ cả mười món, kèm thêm chiếc bánh nhỏ xinh. Tôi mời cả nhà ngồi xuống, vì đồ ăn sẽ nguội mất.
Cả bàn chết lặng. Không ai ngờ “tiệc sinh nhật tuổi 65” lại chỉ là vài hộp đồ ăn mang về, tổng cộng 1 triệu.
Nhìn ánh mắt dò xét, tôi bình thản nói: “Chúng ta thống nhất chia đôi. Chị đưa em 500, em góp 500, đây là kết quả.”
Không khí nặng nề đến mức chẳng ai động đũa. Mẹ chồng thì mặt mày sa sầm, chị dâu lại quay sang trách ngược: “Chị đưa em 500 nghìn là tượng trưng thôi, ai lại tổ chức sinh nhật kiểu này?”
Chồng tôi cũng kéo tay, khuyên tôi “đừng làm mất mặt, mau dẫn cả nhà đi nhà hàng”. Nhưng tôi cười nhạt. Bao nhiêu năm nay, chúng tôi nhún nhường hết lần này đến lần khác, chỉ vì giữ thể diện.
Lần này, tôi không muốn thỏa hiệp nữa. Tôi mở hết hộp đồ ăn, mời mọi người ăn. Còn ai muốn giữ thể diện, xin mời tự lo.
Kết quả, cả nhà trách tôi vô tình, mẹ chồng giận tím mặt, chồng thì cãi nhau ầm ĩ, bảo tôi làm anh ấy mất mặt. Nhưng tôi chẳng thấy mình sai.
Bởi lẽ, công bằng trong một gia đình cũng quan trọng không kém chữ hiếu. Nếu chỉ một bên luôn phải “gánh” thì tình cảm nào rồi cũng rạn nứt. Nếu là bạn, bạn có chấp nhận bỏ tiền ra hết lần này đến lần khác, để rồi trở thành người “ngốc nghếch” trong mắt cả nhà không?
News
Chân dung người vợ 1998 “t;iễ;n” chồng radi ngay trên giường ngủ, hành động không chút gh;;ê tay
Một vụ á;;n m;ạ;;ng tại Đà Nẵng khiến dư luận bàng hoàng. Sau nhiều năm bị chồng b;h gia đình,…
Đã lần ra dấu vết những chiếc bánh trung thu nhân th;i;t ng;u;ơi từ nam công nhân x;ấ;u số
Dư luận Trung Quốc đang xôn xao vì tin đồn một nhãn hàng bánh trung thu xảy ra sự cố…
Bí thư xã chính thức lên tiếng chuyện bỏ học Chính trị để đánh giải “Pickleball tình yêu”: Hóa ra là…
Cơ quan chức năng đang xác minh việc một bí thư xã ở Gia Lai không tham gia lớp bồi…
Từ 1/2026: Không tăng lương GV Mầm non nhưng lại tăng lương Giáo viên THPT, THCS, Tiểu học, lý do đây này đừng ai thắc mắc
Bộ Giáo dục không tăng lương Giáo viên Mầm non từ 01/2026 nhưng lại tăng lương Giáo viên THPT, THCS,…
Căng đét: Truy vết thành công 4,5 triệu đô từ AntEx chảy thẳng vào túi Shark Bình
Ông Nguyễn Hòa Bình (Shark Bình) bị tố là người đứng sau, chỉ đạo việc rút thanh khoản của dự…
Sa chân vào mối tình với sếp nữ hơn 10t, tôi không thể rút chân ra được
Chính từ đêm mưa định mệnh với sếp nữ, tôi lạc lối, sống hai mặt đầy tội lỗi, muốn rút…
End of content
No more pages to load




