Đêm đó, Hoài nằm trằn trọc không ngủ. Tiếng xì xào của đám đàn bà trong xóm vẳng vào cửa sổ. “Con Hoài ấy giờ giàu rồi, chả thèm ngó ngàng đến chồng con nữa đâu.” “Đấy, đàn bà ăn xài quen rồi thì lòng dạ cũng đổi thay.” Lời nói cay nghiệt như những mũi kim đâm vào tim Hoài. Cô nghĩ về Thành, về những tháng ngày hai vợ chồng cùng nhau vượt khó. Hoài thấy mình thật tồi tệ.
Sáng hôm sau, Hoài dậy sớm, gọi ba đứa con lại. “Các con, mẹ có chuyện muốn nói.” Ba đứa trẻ ngơ ngác nhìn mẹ. “Từ nay, mẹ sẽ lo cho các con đầy đủ. Mẹ sẽ cho các con đi học trường tốt nhất, không phải đi cấy đi hái nữa.”
Thằng Tí, đứa con lớn nhất của Hoài, bỗng lên tiếng: “Mẹ ơi, con không muốn đi học trường tốt. Con chỉ muốn mẹ ở nhà, nấu cơm cho con ăn thôi.” Hoài nhìn con, nước mắt bỗng trào ra. Cô ôm chặt lấy Tí, nức nở: “Con ngốc, mẹ phải đi làm để kiếm tiền cho con ăn học chứ.”
“Không, mẹ không phải đi làm. Bố vẫn đang đi làm mà. Bố nói mẹ về rồi, cả nhà mình sẽ đoàn tụ.” Hoài nghe vậy, lòng đau như cắt. Cô buông Tí ra, nói với giọng run rẩy: “Mẹ xin lỗi, mẹ không thể ở lại được. Mẹ phải đi.”
Thành từ trong bếp bước ra, trên tay cầm một mớ giấy tờ. Anh đặt mớ giấy lên bàn, nói với giọng trầm buồn: “Nếu em đã quyết định rồi, thì ký vào đây đi.” Hoài nhìn mớ giấy, đó là đơn ly hôn. Tay cô run lên, không thể nào cầm bút được.
“Anh không níu kéo em nữa. Nhưng xin em đừng bỏ các con. Các con cần một người mẹ.” Thành nói, rồi quay lưng bước đi. Hoài nhìn theo bóng lưng gầy guộc của chồng, nước mắt giàn giụa. Cô ký vào đơn ly hôn, rồi lẳng lặng rời đi, không một lời từ biệt.
Ba năm sau, Hoài trở về. Cô mặc một chiếc áo cũ sờn, khuôn mặt tiều tụy, ánh mắt đầy sầu muộn. Hoài đến trước cổng nhà Thành, thấy anh đang ngồi trên ghế đá, đọc báo. Bên cạnh anh là một người phụ nữ dịu dàng, đang bón cơm cho thằng út.
“Thành…” Hoài cất tiếng, giọng run run. Thành ngẩng đầu lên, nhìn thấy Hoài, ánh mắt anh thoáng chút bàng hoàng, rồi lại trở về vẻ lạnh nhạt.
“Có chuyện gì không?” Anh hỏi, giọng nói xa lạ.
“Anh… em… em về rồi…” Hoài nói, nước mắt chảy dài.
Người phụ nữ bên cạnh Thành đứng dậy, nhìn Hoài, rồi mỉm cười hiền hậu: “Chị về rồi à? Chị vào nhà đi, tôi pha nước cho chị uống.”
Hoài ngẩn người. Cô nhìn người phụ nữ đó, rồi nhìn Thành. Anh vẫn ngồi im lặng, không nói một lời.
“Anh… em xin lỗi…” Hoài nức nở.
Thành thở dài, đứng dậy, nắm lấy tay người phụ nữ bên cạnh. “Cô ấy là vợ tôi. Chúng tôi đã cưới nhau được hai năm rồi.” Anh nói, giọng nói đầy sự cương quyết. “Giờ em đã về, chắc em cũng hiểu, mọi chuyện đã kết thúc rồi.”
Hoài nhìn Thành, rồi nhìn người phụ nữ hiền lành bên cạnh anh. Cô hiểu, mình đã mất đi tất cả. Cô đã đánh đổi một gia đình hạnh phúc để lấy một thứ hạnh phúc hão huyền. Và cái kết, là sự ê chề, cay đắng này.
News
Không nhận ra ông trùm lừng lẫy Phước Sang sau khi đ;ộ;t qu;ỵ lần 3: Đại gia từng kiếm 13 tỷ/ tháng giờ lao đao trong b;ệ;nh tật, v;ỡ n;;ợ
Sau hơn 1 năm bị đột quỵ lần thứ 3, Phước Sang vẫn đang trong quá trình tập vật lý…
3 diễn viên quen mặt trên truyền hình đều là trung tá công an ngoài đời
NSƯT Hồ Phong cùng diễn viên Trịnh Huyền, Hoàng Công – 3 gương mặt quen thuộc trên phim giờ vàng…
NSND duy nhất Việt Nam từng làm Thứ trưởng, có vợ là Anh hùng lao động, con trai là nhạc sĩ cực nổi tiếng
Nghệ sĩ Nhân dân Trung Kiên là người hiếm hoi trong làng âm nhạc Việt Nam được phong Giáo sư,…
Con tr;a;i s;i;nh tại Thái Lan của Thanh Đoàn – Hà Trí Quang đẹp hơn 2 ba, mới 3t đã bộc lộ năng khiếu nghệ thuật
Thanh Đoàn và Hà Trí Quang được khen ngợi nuôi dạy các con rất khéo léo, bá Ka Ka ngày…
Rõ mối qu;a;n h;;ệ của Phương Oanh và mẹ chồng sau 2 năm làm dâu: Không ngờ chỉ thời gian ngắn đã tới mức này!
Qua một dòng bình luận, có thê thấy Phương Oanh và mẹ chồng có mối quan hệ thân thiết, hòa…
NSƯT chuyên hát chèo giờ mới nổi trên phim giờ vàng, vai nào cũng “cân” được, có tiểu sử gây bất ngờ
NSƯT Thái Sơn liên tục để lại dấu ấn trên phim giờ vàng với những màn hát chèo, hát chầu…
End of content
No more pages to load