Tôi sững người, mặt tái mét, đũa rơi khỏi tay. Chồng tôi cũng sững sờ, nhìn con bé mà không nói nên lời.
Tôi và chồng quen nhau khi cùng làm công nhân ở khu công nghiệp phía Nam. Ngày đó, cả hai còn trẻ, chẳng có gì ngoài tình cảm chân thành. Anh là người chủ động theo đuổi tôi trước. Sau một thời gian tìm hiểu, chúng tôi yêu nhau rồi dọn về sống chung, giấu cả hai bên gia đình.
Phải đến 6 năm sau, khi cả hai đã tích cóp được một khoản, chúng tôi mới đưa nhau về ra mắt bố mẹ. May mắn là gia đình hai bên đều không quá chênh lệch về điều kiện nên bố mẹ cũng đồng ý cho cưới. Sau đám cưới, vợ chồng tôi gom góp tiền tích lũy, cộng với một ít hỗ trợ từ bố mẹ, mua được một căn nhà nhỏ ở thị trấn.
Thời điểm đó, kinh tế còn khó khăn nên vợ chồng tôi chưa nghĩ đến chuyện sinh con. Chúng tôi tiếp tục đi làm công nhân, cùng nhau chắt chiu từng đồng. Nhưng sang năm thứ hai, tôi bất ngờ mang thai. Chồng thương vợ, không nỡ để tôi bỏ đứa bé, nên quyết định giữ lại và để tôi về quê nhờ mẹ chồng chăm sóc. Tôi sinh một bé gái khỏe mạnh trong sự quan tâm, chăm lo của bà nội.
Khi con được 1 tuổi, tôi cảm thấy sống chung với bố mẹ chồng có nhiều điều không thoải mái nên đưa con lên lại thị trấn sống riêng. Mọi chuyện trôi qua yên bình cho đến khi con lên 2 tuổi, chồng báo tin đã dành được suất đi xuất khẩu lao động nước ngoài 4 năm, đi không tốn đồng nào, chế độ làm việc bên đó rất tốt, lương lại cao. Đây là cơ hội để cải thiện kinh tế gia đình nên tôi đồng ý để chồng đi.
Tuy không nỡ nhưng tôi vẫn để chồng đi xuất khẩu lao động. (Ảnh minh họa)
Anh xuất ngoại, tôi ở nhà một mình nuôi con. 4 năm trôi qua nhanh như chớp mắt. Anh về nước hai lần trong thời gian đó, mỗi lần chỉ ở nhà vài tuần rồi lại đi. Gần đây, anh chính thức kết thúc hợp đồng và trở về nước, mang theo khoản tiền 3 tỷ đồng tích lũy được sau 4 năm lao động vất vả nơi đất khách quê người.
Ngày trở về, anh mua quà cho hai mẹ con, rồi dành trọn cả buổi sáng để đưa con gái đi chơi công viên. Vì xa nhau lâu ngày, con bé có phần xa lạ, nhưng chỉ sau vài tiếng đi chơi cùng bố, nó đã dần thân thiết lại.
Đến trưa, anh đưa hai mẹ con đi ăn nhà hàng. Lúc đang ăn, không ai ngờ được con gái lại đột nhiên nói:
– Mẹ ơi, chỗ này là nơi bố Thành dẫn mẹ con mình đến ăn lần trước mà!
Tôi sững người, mặt tái mét, đũa rơi khỏi tay. Chồng tôi cũng sững sờ, nhìn con bé mà không nói nên lời. Sau vài phút im lặng đến nghẹt thở, anh quay sang hỏi tôi, giọng trầm hẳn:
– Bố Thành là ai?
Tôi không thể giấu được nữa. Trước sự truy hỏi của anh, tôi bật khóc nức nở, thú nhận mọi chuyện.
Năm thứ hai khi anh vừa đi, tôi hay lên mạng giải khuây vì cô đơn. Qua một diễn đàn, tôi quen anh Thành. Đó là một người đàn ông nói chuyện rất ngọt, rất hiểu tâm lý phụ nữ.
Dần dần, tôi không kiểm soát được tình cảm của mình và đã phản bội chồng. Tôi và anh ta bắt đầu qua lại, thậm chí anh ta còn hứa sẽ cưới mẹ con tôi. Vì thế, tôi cũng định bụng sẽ ly hôn chồng để đến với anh Thành. Cho nên khi mọi chuyện bị bại lộ ngay trong bữa cơm hôm ấy, tôi chấp nhận chia tay.
Chồng đã khóc rất nhiều, anh nói có thể tha thứ cho tôi một lần, vì nghĩ đến đứa con. Nhưng tôi lúc đó đã không còn tình cảm với anh. Tôi nghĩ mình đã yêu người khác, nên từ chối cơ hội cuối cùng ấy.
Chúng tôi ly hôn. Vì nhà anh Thành giàu có, tôi tự tin rời đi tay trắng. Con gái kiên quyết muốn sống với tôi, chồng dù đau lòng nhưng cũng đành đồng ý.
Khi ly hôn, tôi chấp nhận rời đi tay trắng. (Ảnh minh họa)
Nhưng đời không như mơ. Khi tôi dẫn con đến tìm anh Thành thì không thấy anh ta đâu, chỉ có hai người phụ nữ là mẹ và vợ anh ta. Vừa gặp mặt, họ đã lao vào đánh, mắng tôi là “tiểu tam”, dụ dỗ chồng người ta. Lúc đó tôi mới biết anh ta đã có vợ con đàng hoàng.
Tôi sụp đổ. Gọi điện cho Thành, anh ta chỉ lạnh lùng nói:
– Là cô tự nguyện, tôi chưa từng hứa gì cả.
Nói xong, anh ta cúp máy và chặn mọi liên lạc với tôi. Tôi quay về cầu cứu gia đình thì bị từ chối, có lẽ họ đã nghe phong thanh chuyện tôi làm. Cùng đường, tôi quay về tìm chồng cũ. Thấy tôi bế con, không nơi nương tựa, anh đành tạm thời cho hai mẹ con ở lại.
Nhìn lại căn nhà từng là tổ ấm của mình, tôi không khỏi nghẹn ngào. Nửa đêm, tôi đến gõ cửa phòng anh, xin được quay lại, xin anh tha thứ. Nhưng anh chỉ lặng lẽ nhìn tôi, rồi nói:
– Mọi chuyện đã qua rồi. Anh không thể làm lại từ đầu với một người mà anh không còn tin tưởng vào người đó.
Hiện tại, tôi vẫn sống nhờ ở nhà chồng cũ, nhưng anh đã thay đổi. Không còn là người đàn ông dịu dàng, chăm sóc tôi như trước nữa. Mỗi ngày sống bên anh như một kẻ dư thừa trong chính ngôi nhà cũ.
Tôi biết mình đã sai. Sai vì cô đơn mà không giữ được bản thân. Sai vì đã phản bội người chồng hết mực yêu thương. Nhưng giờ đây, tôi thực sự hối hận.
Mọi người ơi, tôi phải làm gì để được anh ấy tha thứ? Có còn cơ hội nào cho mẹ con tôi không?
News
Chân dung người vợ 1998 “t;iễ;n” chồng radi ngay trên giường ngủ, hành động không chút gh;;ê tay
Một vụ á;;n m;ạ;;ng tại Đà Nẵng khiến dư luận bàng hoàng. Sau nhiều năm bị chồng b;h gia đình,…
Đã lần ra dấu vết những chiếc bánh trung thu nhân th;i;t ng;u;ơi từ nam công nhân x;ấ;u số
Dư luận Trung Quốc đang xôn xao vì tin đồn một nhãn hàng bánh trung thu xảy ra sự cố…
Bí thư xã chính thức lên tiếng chuyện bỏ học Chính trị để đánh giải “Pickleball tình yêu”: Hóa ra là…
Cơ quan chức năng đang xác minh việc một bí thư xã ở Gia Lai không tham gia lớp bồi…
Từ 1/2026: Không tăng lương GV Mầm non nhưng lại tăng lương Giáo viên THPT, THCS, Tiểu học, lý do đây này đừng ai thắc mắc
Bộ Giáo dục không tăng lương Giáo viên Mầm non từ 01/2026 nhưng lại tăng lương Giáo viên THPT, THCS,…
Căng đét: Truy vết thành công 4,5 triệu đô từ AntEx chảy thẳng vào túi Shark Bình
Ông Nguyễn Hòa Bình (Shark Bình) bị tố là người đứng sau, chỉ đạo việc rút thanh khoản của dự…
Sa chân vào mối tình với sếp nữ hơn 10t, tôi không thể rút chân ra được
Chính từ đêm mưa định mệnh với sếp nữ, tôi lạc lối, sống hai mặt đầy tội lỗi, muốn rút…
End of content
No more pages to load