Chồng tôi giận tím mặt nhưng rồi lại thở dài, chẳng nói thêm. Tôi thì nuốt không trôi uất ức.
Tôi lấy chồng gần 20 năm, nhà chồng có hai anh em trai, anh Bình là con trưởng nên khi bố mẹ mất, căn nhà cũ được để lại cho anh. Lúc ấy, tôi không suy nghĩ gì nhiều, bởi vợ chồng tôi cũng đã có một tổ ấm nhỏ, tuy đi thuê nhưng cũng không đến nỗi chật vật. Chỉ là chồng tôi luôn canh cánh chuyện đất tổ tiên, căn nhà ấy tuy nhỏ nhưng nằm trên mảnh đất ông bà để lại, là nơi chồng tôi sinh ra, lớn lên, có biết bao ký ức.
Vài năm sau, anh Bình làm ăn thất bát, vỡ nợ. Tôi còn nhớ hôm anh gọi điện cho chồng tôi, bảo rằng sẽ bán căn nhà đi để trả nợ ngân hàng. Chồng tôi khi đó buồn bã lắm, đêm về trăn trở mãi. Anh nói nếu nhà bán cho người ngoài thì coi như đất tổ tiên mất luôn, sau này con cái chẳng còn chỗ nào để nhớ về. Anh bàn với tôi vay ngân hàng một khoản, cộng thêm vay mượn người quen để mua lại căn nhà từ anh trai, tất nhiên là giá được giảm đôi chút, nhưng cũng là một gánh nặng không nhỏ đối với vợ chồng tôi lúc ấy.
10 năm trôi qua, chúng tôi không ở căn nhà đó, vì vẫn sống trong khu chung cư gần cơ quan. Nhà cũ để trống, chỉ thỉnh thoảng về giỗ chạp. Rồi tai họa ập xuống, anh Bình và chị dâu mất trong một vụ tai nạn. Đứa con trai duy nhất của họ khi ấy vừa học xong đại học, chưa có việc làm, kinh tế khó khăn, chẳng còn nơi nương tựa. Thấy thương, vợ chồng tôi bàn nhau cho cháu về ở tạm căn nhà cũ. Dù sao cũng là máu mủ ruột thịt, nhà đó mình chưa dùng đến, giúp cháu một thời gian cũng không sao, vậy mà đã 4 năm.
Ảnh minh họa
Gần đây, vợ chồng tôi định xây nhà mới cho con trai trên đất căn nhà cũ. Nào ngờ, khi tôi mở lời bảo cháu thu xếp tìm chỗ khác thì nó im lặng một hồi rồi bảo: “Cháu ở đây từ sau khi bố mẹ mất, coi như nhà này là nơi thờ cúng cha mẹ cháu. Giờ cô chú muốn đuổi cháu đi là sao?”. Bỗng dưng căn nhà của chúng tôi “bị” cháu trưng dụng thành nhà thờ cúng, ở không chịu chuyển đi, nghe mà lạnh cả sống lưng.
Chồng tôi giận tím mặt nhưng rồi lại thở dài, chẳng nói thêm. Tôi thì nuốt không trôi uất ức. Nhà này chúng tôi bỏ tiền ra mua, đứng tên chúng tôi hẳn hoi. Giúp cháu suốt 4 năm không một đồng thuê mướn, nay chỉ muốn lấy lại để lo cho con mình thì lại bị coi như kẻ tệ bạc, bất nghĩa.
Tôi biết nếu đâm đơn kiện, pháp luật sẽ đứng về phía chúng tôi. Nhưng có đáng không? Máu mủ ruột rà, lời qua tiếng lại, rồi bà con họ hàng sẽ xì xầm. Còn nếu nhắm mắt cho qua, con trai tôi thì sao? Nó đâu có nhà cửa gì ngoài mảnh đất đó. Tôi nên xử trí ra sao cho phải?
News
Cuộc sống của Đại tá, NSND Trần Nhượng tuổi 73: Chia tay người vợ thứ 3, miệt mài đi diễn, chuẩn bị tinh thần vào viện dưỡng lão
Ở tuổi 73, Đại tá – NSND Trần Nhượng vẫn miệt mài đi diễn, ngồi ghế nóng các cuộc thi…
Nữ diễn viên quê Thái Bình trở thành mỹ nhân phim VTV, thích yêu người hơn tuổi, 30t vẫn chưa muốn lấy chồng
“Ở tuổi 30, tôi không còn sợ yêu, dù chưa sẵn sàng và chưa đủ bản lĩnh để bước vào…
Nữ NSƯT sinh 4 con cho bạn cùng lớp, đón “tin vui” ở tuổi 50 khi đang sang Đức chăm cháu ngoại
Nguyệt Hằng – nữ diễn viên từng lồng tiếng nhân vật Nguyệt “Thảo mai” và cũng là gương mặt quen…
Giọng đọc miền Nam hiếm hoi làm nhiệm vụ A80 trong Lễ diễu binh 2/9: Sinh năm 1991, từng bươn chải đủ nghề để kiếm sống, nay là Thượng úy xinh đẹp có 3 con
Thượng úy Lê Thị Ngọc Hân gây ấn tượng với khán giả qua giọng đọc miền Nam truyền cảm, trang…
NSND U70 từng giàu hơn MC Quyền Linh hiện ở trọ, bán đồ ăn online vẫn hạnh phúc với bạn gái kém 36t
NSND Việt Anh ở tuổi U70 vẫn sống ở nhà thuê, không dư dả, chạy xe máy giao đồ ăn…
Nhân viên phục vụ, hành chính trường học lần đầu được hưởng phụ cấp quá lớn
Theo Thông tư 19,20 vị trí việc làm thư viện, quản trị công sở; vị trí việc làm văn thư,…
End of content
No more pages to load