Bé Út rửa tay, hắt nước lên mặt, tấm tắc nhìn mình trong gương nhỏ sau quầy bún phở. Mười tám tuổi, mái tóc hoe nắng, đôi mắt to buồn, nước da nâu mặn mòi quê An Giang – vậy mà nhiều người khách vẫn trêu:
– Con nhỏ này, đẹp như hoa đồng nội.
Út chỉ cười, ngượng nghịu. Lên Sài Gòn làm thuê được hơn hai tháng, mỗi ngày đều dậy từ 4 giờ sáng, rửa tô, bưng bê, đứng suốt từ sáng tới chiều. Nhưng cô chưa từng than, vì mỗi tháng gửi được hai triệu về cho má chữa bệnh.
Một ngày, người đàn ông đó bước vào.
Áo sơ mi trắng phẳng phiu, giày da bóng loáng, tay đeo đồng hồ to tướng. Hắn gọi tô phở đặc biệt, ngồi ăn chậm rãi, mắt không rời khỏi Út. Lúc tính tiền, hắn để lại tờ 500 nghìn, bảo:
– Cho em, vì em giống đứa em gái đã mất của anh.
Hôm sau hắn lại đến. Rồi hôm sau nữa. Mỗi lần đều lịch thiệp, mua nước cho Út, hỏi han:
– Em tên gì? Quê ở đâu?
– Dạ… em là Bé Út, ở Châu Phú, An Giang.
Hắn kể mình là chủ chuỗi quán ăn, đang mở thêm chi nhánh, ngỏ ý:
– Em về làm cho anh, lương gấp ba. Với lại… anh muốn nghiêm túc. Anh dẫn em về quê gặp ba má, được không?
Út tim đập thình thịch. Chưa ai từng nói những lời đó với cô.
Hai ngày sau, Út xách balo theo hắn. Hắn nói sẽ đi xe khách về Tây Ninh, rồi ghé thăm bạn hàng, sau đó về quê hắn ở Long An.
Nhưng đến biên giới, Út thấy lạ:
– Sao không về quê anh mà đi đường này?
Hắn cười:
– Anh có công việc chút bên kia cửa khẩu, lát về. Tin anh đi, cưng.
Rồi hắn đưa cô sang Campuchia bằng đường tiểu ngạch. Út bắt đầu sợ:
– Em không đi nữa, anh đưa em về đi!
– Muộn rồi!
Đêm đó, hắn nhốt Út trong căn phòng tồi tàn cùng hai cô gái khác. Một người thì thào:
– Mày cũng bị lừa hả? Tụi tao ở đây cả tuần rồi. Chờ ngày bị đem đi “làm việc”.
Út hoảng loạn, khóc nấc. Cô bấm gọi điện về má, nhưng sim không còn sóng.
May mắn thay, một trong những cô gái kia – Thảo – giấu được chiếc điện thoại, lén gửi định vị về cho người chị đang tìm mình. Hai ngày sau, cảnh sát Campuchia ập vào.
Khi Út được giải cứu, cô lả đi trong vòng tay nhân viên cứu trợ.
– Con chỉ muốn về nhà… về với má…
Một tháng sau, ở quê nhà…
Má Út ngồi trước hiên nhà, rưng rưng nhìn con gái gầy gò hơn trước, nhưng ánh mắt đã sáng lại. Bé Út kể lại hành trình trong nước mắt, rồi ngẩng lên:
– Con không ngờ… trên đời này lại có người ác vậy.
Má cô nắm chặt tay con:
– Từ nay, con phải cẩn thận. Không có gì quý hơn cái thân mình.
Út gật đầu. Từ bãi lầy cô trở về, với bài học suốt đời mang theo.
News
Đưa con về quê chơi, thấy bố chồng lục túi xách của mình mà phải c:ắ:n răng lờ đi, về nhà mở ví xem, tôi ngã ngửa với thứ bên trong
Tôi đành quay ra ngoài làm như không biết gì. Cũng chỉ vì tôn trọng chồng mà thôi, trong túi…
Sang Đài Loan XKLĐ suốt 5 năm, đều đặn tháng nào tôi cũng gửi tiền về cho mẹ đ/ẻ cầm giúp để mua đất xây nhà
Chương 1: Những Ngày Xa Nhà Tôi còn nhớ rõ những ngày đầu tiên khi tôi rời xa gia đình…
Vừa biếu bố mẹ đẻ con cá đã bị chồng m:ó:c m:ỉ:a “lại bòn rút mang về nhà ngoại”, vợ liền chỉ vào con cá nói 1 câu khiến chồng cúi gằm nh:ụ:c nh:ã
Thấy Hoa xách con cá sang nhà ngoại, Phong liền lườm nguýt. Anh không vừa ý chuyện cô hay mang…
Tài tử Lý Hùng chính thức kết hôn: Vợ mới tài sản kh;ủ;ng, 2 vợ chồng lấy nhau sẽ ‘giàu nứt đố đổ vách’, tài sản tiêu mấy đời chẳng hết?
Với khối gia tài khổng lồ này, nhiều người “không dám nghĩ” đến chuyện Lý Hùng kết hôn rồi thì…
Gia tộc hiếm có ở Việt Nam: 3 NSND, 3 NSƯT, cả mẹ và 3 cô con gái đều nổi tiếng, là mỹ nhân Hà thành
Gia đình NSƯT Lê Mai là một trong những trường hợp đặc biệt, với ba thế hệ kế tiếp nhau…
Tôi giấu vợ biếu bố mẹ đẻ 50 triệu vì sợ vợ đòi cả cho bên ngoại. Đến khi về ăn giỗ nhà ngoại, vừa xuống xe tôi đã bàng hoàng
Tôi há miệng mắc quai không thể trách móc vợ được gì. Khi trở lại thành phố, tôi mới xin…
End of content
No more pages to load