Mẹ chồng tôi nổi tiếng là người ghê gớm nhất làng. Bà sắc sảo, nói một là một, hai là hai, chẳng ai dám cãi. Ngày cưới tôi, bà không ưng tôi – một cô gái nhà quê, chẳng môn đăng hộ đối với gia đình bà.
Đám cưới được tổ chức đơn sơ, chỉ vỏn vẹn mười mâm cỗ để báo hỉ cho họ hàng. Bà không cho tôi một chỉ vàng hay một đồng tiền mừng nào, dù theo phong tục, nhà trai thường chu cấp để cô dâu có chút vốn liếng. Tôi chẳng dám trách, chỉ lặng lẽ làm tròn bổn phận. May mắn thay, họ hàng và hàng xóm thương tôi, nên ngày cưới, tôi nhận được một cây vàng và ba mươi triệu tiền phong bì – một khoản không nhỏ với chúng tôi lúc bấy giờ.
Nhưng niềm vui chẳng tày gang. Chỉ ba ngày sau cưới, mẹ chồng gọi tôi lên, giọng điềm tĩnh nhưng lạnh lùng: “Con đưa mẹ mượn số vàng và tiền mừng cưới, mẹ cần xây nhà cho cô út.” Tôi sững sờ. Chúng tôi vừa cưới, chưa có nhà cửa, đất đai gì, chỉ trông vào số tiền mừng ấy để bắt đầu cuộc sống. Chồng tôi, anh Hùng, nghe vậy thì ngỏ ý không đồng tình, bảo rằng chúng tôi cũng cần tiền để ổn định. Mẹ chồng nổi cơn tam bành, quát tháo: “Đồ con trai bất hiếu! Không đưa thì cút ra khỏi nhà!” Anh Hùng chỉ biết im lặng, còn tôi, không muốn gia đình thêm căng thẳng, đành đưa hết số tiền và vàng cho bà. Đêm đó, tôi nằm bên anh, lòng nặng trĩu, nhưng chẳng dám than thở.
Chẳng bao lâu, mẹ chồng lại gây khó dễ, khiến chúng tôi không thể tiếp tục sống chung. Chúng tôi dọn ra ngoài, thuê một căn phòng trọ nhỏ, bắt đầu lại từ hai bàn tay trắng. Cuộc sống khó khăn, nhưng tôi thấy nhẹ lòng khi không còn phải chịu những lời cay nghiệt của bà. Rồi một hôm, qua lời kể của một người hàng xóm, tôi mới biết một sự thật đau lòng về chồng mình. Hóa ra, từ nhỏ, anh Hùng đã bị mẹ chồng xem như “cái gai” trong mắt. Khi sinh ra, anh liên tục ốm đau, tốn kém tiền bạc, rồi những chuyện không may liên tục xảy đến với gia đình. Mẹ chồng, vốn mê tín, cho rằng anh là “nguồn cơn xui xẻo”. Bà dồn hết tình thương cho cô út – đứa con gái út mà bà cưng chiều. Anh Hùng lớn lên trong sự lạnh nhạt, thậm chí bị bà xa lánh, dù anh chẳng làm gì sai.
Nghe câu chuyện ấy, tôi vừa giận vừa thương chồng. Anh ít nói, nhưng tôi biết anh đau lòng lắm. Những năm tháng sau đó, chúng tôi cố gắng vun vén cuộc sống, chăm chỉ làm việc, nuôi hy vọng một ngày có mái ấm riêng. Rồi một ngày, mẹ chồng đột nhiên lâm bệnh nặng. Cô út, người được bà yêu thương nhất, lại bận rộn với gia đình riêng, chẳng đoái hoài. Họ hàng thì người này người kia, chẳng ai ở lại lâu. Chỉ có vợ chồng tôi, dù từng bị bà đối xử tệ bạc, vẫn ngày đêm túc trực bên giường bệnh. Tôi thay áo, lau người cho bà, còn anh Hùng lặng lẽ đút từng thìa cháo, dù ánh mắt anh vẫn còn chút xa cách.
Một đêm, khi chỉ có tôi và bà trong căn phòng bệnh, mẹ chồng nắm tay tôi, giọng yếu ớt: “Con ơi, mẹ xin lỗi. Mẹ đã sai khi đối xử tệ với thằng Hùng. Nó là con mẹ, nhưng mẹ lại đổ lỗi cho nó, coi nó như gánh nặng. Giờ mẹ mới thấy, chỉ có nó và con là thật lòng với mẹ.” Bà khóc, những giọt nước mắt hiếm hoi tôi từng thấy. Tôi lặng lẽ gật đầu, chẳng biết nói gì. Khi anh Hùng bước vào, bà gọi anh lại, xin lỗi anh bằng những lời nghẹn ngào. Anh chỉ im lặng, nắm tay bà, nhưng tôi thấy mắt anh đỏ hoe.
Từ hôm đó, mẹ chồng thay đổi. Bà không còn gay gắt, cũng chẳng nhắc gì đến cô út nữa. Dù sức khỏe bà không hồi phục hoàn toàn, nhưng trong lòng tôi và anh Hùng, vết thương xưa đã phần nào được xoa dịu. Chúng tôi không cần vàng bạc hay nhà cửa từ bà, chỉ cần một lời xin lỗi chân thành, để biết rằng tình người vẫn còn trong gia đình này.
News
Từ nh;;ỏ tôi lớn lên trong tình y;êu thư;ơng của bà nội, tới năm 25t đi làm về vẫn thấy bà đứng đợi ở cổng dù mưa hay nắng, ngày hay đêm, bỗng 1 ngày tôi nhận tin s:é;t đ:á;nh từ người họ hàng xa, hóa ra xuất thân của tôi lại khungkhiep thế này đây, bố mẹ tôi chính là …
Mỗi tối, khi tôi bước xuống từ chuyến xe buýt cuối cùng, lặng lẽ đi bộ qua con đường nhỏ…
K:inh:hoang đường đi t.inh v.i của mực b:ẩ:n ngâm h:óa ch:ất tới mâm cơm người Việt, trời ơi l.ương t.âm ở đâu, xem xong cho tiền không dám ăn
Bằng thủ đoạn ngâm mực với hóa chất công nghiệp để tấy trắng, mỗi ngày, cả tấn mực bẩn đã…
Trời mưa tầm tã, m:ấ:t điện cả khu phố tối om không nhìn thấy bóng người, mẹ chồng đi vắng đã 7 tháng, tôi phát hiện bố chồng làm 1 chuyện m:ờ á:m ở sau vườn, l:én đi theo tôi s:ố:c tới nỗi su:ýt tr:ượt chân ng:ã ra sân…
Vợ chồng tôi sống chung với bố mẹ chồng trong một căn nhà nhỏ ở ngoại thành. Bố mẹ chồng…
Cao Bằng: Phát hiện hơn 1 tấn xúc xích toàn “chữ Tàu”, người TQ còn không dám ăn mà nỡ lòng nào bán sang Việt Nam? Bảo sao còn trẻ đã bị U:ng:thu
Phòng Cảnh sát điều tra tội phạm tham lam, kinh tế, buôn lậu, môi trường (Công an tỉnh Cao Bằng)…
2 vợ chồng lấy nhau rồi ra ở riêng đã được 4 năm nhưng tuần 7 ngày chồng vẫn đòi về ng;ủ với mẹ 4 ngày, còn biếu mẹ tiền mấy triệu mỗi tháng khiến tôi không thể chấp nhận, sau 1 lần lén đi theo, tôi s;;ửng s;;ốt tới trào nước mắt khi thấy sự thật hiện ra ngay trước mắt mình…
Vợ chồng tôi cưới nhau được bốn năm, ra ở riêng từ sớm để tự lập. Cuộc sống chẳng dư…
Thất vọng vô cùng: Lại thu hồi thêm 18.000 chai tương ớt Chin-su bị vì 1 lý do k:inh:hoang khác, Cục An toàn thực phẩm vào cuộc
07/04/2019, Cục An toàn thực phẩm đang chủ động khẩn trương kiểm tra thông tin về việc làm Nhật Bản…
End of content
No more pages to load