Ở một xóm nghèo bên bờ sông, bà Sáu, một cụ già góa bụa, sống cô đơn trong túp lều lụp xụp. Một đêm giông bão, tiếng khóc yếu ớt vang lên từ bụi cỏ ven đường. Bà run rẩy bước ra, tìm thấy một cậu bé sơ sinh bị bỏ rơi trong chiếc giỏ rách, người tím tái vì lạnh. Thương xót, bà bế đứa trẻ về, đặt tên là Nam, quyết tâm nuôi nấng dù bản thân chỉ sống bằng nghề nhặt ve chai.

Bà Sáu tần tảo sớm hôm, nhịn ăn nhịn mặc để mua sữa, may áo cho Nam. Nhưng xóm làng chẳng cảm thông, chỉ dèm pha độc địa. Họ thì thầm:
“Bà Sáu không chồng mà đẻ con, chắc hồi trẻ hư hỏng, giờ lộ mặt!”
“Thằng Nam là con hoang của bà ta, nhìn cái bộ dạng là rõ!”

Bà Sáu chẳng thanh minh, chỉ lặng lẽ ôm Nam, lau nước mắt mỗi khi nghe lời cay nghiệt. Nam lớn lên trong vòng tay yêu thương của bà, nhưng cũng chịu những ánh mắt khinh miệt từ hàng xóm. Năm Nam 18 tuổi, một buổi sáng, bà Sáu tỉnh dậy thấy cậu đã bỏ đi, để lại một bức thư:
“Mẹ ơi, con đi lập nghiệp để báo hiếu mẹ. Con hứa sẽ trở về, mẹ chờ con.”

Bà Sáu khóc cạn nước mắt, nhưng vẫn tin tưởng Nam. Hàng xóm lại được dịp mỉa mai:
“Thằng Nam bỏ bà già mà đi, đúng là nuôi con nhà người ta!”

Mười năm sau, bà Sáu già yếu, vẫn sống cô độc trong túp lều cũ. Bỗng một ngày, một chiếc xe hơi sang trọng đỗ trước xóm nghèo. Người đàn ông bước xuống, ăn mặc lịch lãm, tay cầm bó hoa tươi, khiến cả xóm ngỡ ngàng. Đó là Nam, giờ đã là một doanh nhân thành đạt, sở hữu công ty lớn ở thành phố.

Nam quỳ trước bà Sáu, giọng nghẹn ngào:
“Mẹ, con chỉ là đứa trẻ mẹ nhặt bên đường, nhưng mẹ đã cho con cả cuộc đời. Con trở về để báo hiếu, để mẹ sống hạnh phúc bên con.”

Trước cả xóm, Nam kể lại câu chuyện của mình: những năm tháng bà Sáu tần tảo nuôi anh, bất chấp lời dèm pha. Mười năm qua, anh làm việc không ngừng, xây dựng sự nghiệp huy hoàng chỉ để giữ lời hứa với mẹ. Nam mua một căn nhà khang trang, đón bà Sáu về sống, chăm sóc bà như báu vật.

Cả xóm lặng thinh, những người từng dèm pha cúi đầu xấu hổ. Họ nhận ra bao năm qua đã nghĩ oan cho bà Sáu, người phụ nữ tốt bụng với tấm lòng bao dung vô hạn. Câu chuyện về bà Sáu và Nam lan khắp vùng, như bài học rằng lòng nhân ái và tình thương sẽ luôn được đền đáp, dù phải chịu bao điều cay đắng.