2 vợ chồng ở trong căn nhà thuê l;;ụp x;;ụp bao nhiêu năm, tới giờ mới tích được chút vốn định mua căn nhà mới khang trang hơn, mẹ chồng biết tin liền sang hỏi vay tiền, rồi hứa cho chúng tôi ngôi nhà 3 tầng của bà. Tới ngày dọn về nhà bà, tôi suýt ng;;ấ;t l;;ịm khi mở cuốn sổ đỏ bà đưa…

Tôi và chồng, Nam, cưới nhau được bảy năm, sống trong một căn nhà thuê lụp xụp ở ngoại thành. Cuộc sống không dư dả, nhưng chúng tôi luôn cố gắng dành dụm từng đồng, hy vọng một ngày mua được căn nhà nhỏ để an cư. Sau bao năm chắt chiu, chúng tôi tích cóp được một khoản tiền kha khá, định vay thêm ngân hàng để mua nhà. Nhưng đúng lúc đó, mẹ chồng tôi bất ngờ đề nghị vay toàn bộ số tiền để cho em chồng, Tùng, đầu tư kinh doanh. Bà hứa hẹn: “Các con cho Tùng mượn, mẹ sẽ để lại căn nhà ba tầng của mẹ cho hai đứa sau này.”

Chồng tôi, vốn hiếu thảo và không muốn xích mích, ra sức thuyết phục tôi. Dù trong lòng không muốn, tôi đành đồng ý, nghĩ rằng căn nhà ba tầng của mẹ chồng sẽ là đảm bảo cho tương lai. Tôi giao số tiền dành dụm bao năm cho mẹ chồng, lòng thấp thỏm nhưng vẫn hy vọng.

Thời gian trôi qua, chúng tôi tiếp tục cuộc sống thuê nhà, còn Tùng thì không thấy đả động gì đến chuyện trả nợ. Đến khi mẹ chồng gọi hai vợ chồng về, nói rằng sẽ cho chúng tôi căn nhà ba tầng như đã hứa, tôi thở phào nhẹ nhõm. Ngày chuyển đến, mẹ chồng trịnh trọng đưa cho chồng tôi cuốn sổ đỏ, khuôn mặt bà rạng rỡ. Nam cầm sổ, cười hạnh phúc, nhưng khi mở ra xem, tôi như chết lặng. Cuốn sổ đỏ chỉ đứng tên một mình Nam, không có tên tôi. Bao công sức, tiền bạc của tôi đổ vào số tiền cho em chồng vay, giờ nếu ly hôn, tôi sẽ ra đi tay trắng.

Uất ức dâng trào, tôi run run hỏi mẹ chồng về số tiền ngày trước. Bà thản nhiên đáp: “Tùng đầu tư thua lỗ hết rồi, làm gì còn tiền mà trả.” Tôi quay sang nhìn Nam, hy vọng anh sẽ lên tiếng, nhưng anh chỉ im lặng, cúi đầu. Cảm giác bị phản bội khiến tôi nghẹt thở. Tôi đòi mẹ chồng trả lại tiền, nhưng bà chỉ nói: “Nhà này là của Nam, con ở đây thì lo mà giữ chồng, đòi hỏi gì nữa?” Đêm đó, tôi ngồi trong căn phòng mới, nước mắt lăn dài, nhận ra mình đã đánh đổi cả tương lai chỉ để đổi lấy một lời hứa không trọn vẹn.