Sau nhiều năm bươn chải tại Hà Nội, với công việc lương cao và những cơ hội không thể bỏ lỡ, tôi quyết định bán hết tất cả những tài sản tôi có: căn nhà nhỏ xíu ở ngoại ô, chiếc xe cũ kỹ và vài món đồ không mấy giá trị. Tổng cộng tôi thu về được 20 tỷ đồng. Đó là một con số không hề nhỏ, một khoản tiền lớn đủ để tôi bắt đầu một cuộc sống mới, thoát khỏi cái bóng nghèo khó của quá khứ.
Với sự quyết tâm ấy, tôi quay trở lại quê hương, nơi mà tôi từng bị coi là người “không có gì đặc biệt.” Mục tiêu của tôi là xây dựng một biệt thự hoành tráng, để những người hàng xóm cũ phải “nở mày nở mặt” khi nhìn thấy tôi. Biệt thự của tôi phải là nơi khiến tất cả phải trầm trồ. Tôi muốn chứng minh rằng mình đã thay đổi, rằng tôi không còn là đứa trẻ nghèo khó ngày xưa.
Và thế là, ngôi biệt thự với kiến trúc sang trọng, đầy đủ tiện nghi, hồ bơi rộng lớn, sân vườn đẹp như mơ đã ra đời. Ban đầu, mọi người xung quanh đều tỏ ra ngưỡng mộ, khen ngợi không ngớt. Họ xôn xao bàn tán về sự giàu có, thành công của tôi. Tôi tổ chức những buổi tiệc tùng linh đình, mời bạn bè, người thân và cả hàng xóm tham gia. Cứ cuối tuần là lại có karaoke, ăn uống, nhảy múa rộn ràng. Những bữa tiệc sang trọng kéo dài đến tận khuya, âm nhạc vang vọng khắp xóm. Tôi không quên chụp ảnh, đăng lên mạng xã hội, khoe mọi người về cuộc sống xa hoa của mình.
Thế nhưng, những buổi tiệc ấy dần trở thành mối ác mộng của chính tôi. Ban đầu, tôi tưởng họ sẽ vui mừng và cảm thấy hạnh phúc thay cho tôi, nhưng không, tôi bắt đầu nhận thấy sự thay đổi trong ánh mắt của mọi người. Những người bạn cũ trước kia, giờ đây chẳng còn mấy ai thân thiết, họ chỉ đến vì tôi mời và rồi lại lặng lẽ ra về, ánh mắt có chút ngạc nhiên, thậm chí là chút ghét bỏ.
Tôi cứ tổ chức ăn uống, karaoke, chụp ảnh đăng lên Facebook mỗi ngày, nhưng không ngờ lại trở thành sự phiền toái đối với họ. Họ bắt đầu bàn tán sau lưng, cho rằng tôi đang khoe khoang và làm họ cảm thấy tồi tệ. Đến một ngày, có người nói thẳng với tôi: “Chắc cậu cũng không vui khi cứ phải sống trong ánh đèn sân khấu thế này đâu nhỉ?” Tôi chỉ cười, nhưng trong lòng lại cảm thấy một nỗi khó chịu khó tả.
Không lâu sau đó, những lời đồn đại về tôi bắt đầu lan rộng. Người ta không chỉ ghét tôi vì khoe khoang, mà còn vì cách tôi sống, cái cách tôi thể hiện sự thành công của mình qua mạng xã hội. Những buổi tiệc của tôi dần trở thành sự kiện bị mọi người tránh xa. Họ bảo nhau đừng tham gia nữa, vì nó chỉ khiến họ cảm thấy xấu hổ và nhỏ bé. Những tấm ảnh tôi đăng lên, những video quay karaoke chỉ khiến họ thêm ngán ngẩm.
Rồi, có chuyện xảy ra. Một ngày nọ, tôi phát hiện ra vài món đồ quý giá trong biệt thự của mình biến mất. Những món đồ tôi đã tốn không ít tiền để mua, những món đồ khiến tôi tự hào về cuộc sống mới của mình. Tôi không thể tưởng tượng được rằng có thể bị mất trộm trong chính ngôi nhà sang trọng ấy. Nhưng rồi, một người hàng xóm cũ bất ngờ nói với tôi: “Cậu là người khoe khoang quá mức. Dù có tiền nhưng cậu không thể mua được lòng tin và sự kính trọng của người khác đâu.” Lúc ấy, tôi giật mình nhận ra rằng, chính sự thái quá trong việc khoe khoang đã khiến tôi mất đi cái quý giá nhất – lòng tin của những người xung quanh.
Từ đó, biệt thự của tôi trở thành nơi vắng vẻ. Những buổi tiệc tùng, karaoke không còn ai tham gia nữa. Ngay cả những bức ảnh tôi đăng lên mạng xã hội, thay vì nhận được sự tán thưởng, tôi chỉ nhận được những bình luận đầy chua chát. Tôi bỗng dưng trở thành đối tượng bị cười nhạo, bị ghét bỏ bởi chính những người trước kia đã từng tôn trọng tôi. Ngôi biệt thự hoành tráng, đắt tiền không còn mang lại cho tôi niềm vui như tôi tưởng, mà chỉ là nỗi cô đơn, sự xa lánh và sự hối hận.
Dần dần, tôi nhận ra rằng cái tôi cần không phải là sự phô trương và ánh đèn sân khấu. Những gì tôi thực sự thiếu chính là sự bình yên trong mối quan hệ, sự chân thành, không phải những bữa tiệc hay những món đồ đắt tiền. Và khi tôi nhận ra điều đó, tôi đã tự mình rút lui, sống kín đáo hơn, và không còn khoe khoang về cuộc sống của mình nữa. Nhưng có lẽ, cái giá mà tôi phải trả đã quá đắt, và không dễ gì lấy lại được sự kính trọng mà tôi đã đánh mất.
News
Thông tin mới vụ du khách rơi dù lượn tuvong: Buồn cho người đã m;ấ;t, giờ không thể đòi bồi thường
Trước khi nhảy dù lượn và gặp nạn tại Đà Nẵng, công ty và du khách đã thực hiện các…
Kinh hoàng lời khai của đối tượng bán lợn bệnh khắp các chợ Phùng Khoang, Tân Mai, Minh Khai
Liên quan vụ đường dây thu mua, giết mổ lợn chết, lợn bệnh 20 nghìn đồng/kg rồi bán ra thị…
Mẹ chồng mang 20 trứng gà quê lên phố mừng đầy tháng cháu, nửa đêm con dâu xách túi của bà đặt ra cửa
Nửa đêm tôi nằm ngủ mà suy nghĩ mãi, không ngủ được định ra ngoài phòng khách uống cốc nước…
Biết chồng ngoại tình, tôi không ầm ĩ đ;á;;nh gh;en mà âm thầm lên kế hoạch vạch trần sự thật, cao tay xử lý
Không làm ầm ĩ hay đánh ghen, cô chọn cách âm thầm lên kế hoạch và đạt được cái kết…
Biết cô ấy đang lục lọi đồ của mình, tôi vẫn phải lờ đi nhưng đến khi nhìn thấy thứ bên trong thì
Biết em chồng đang lục túi của mình nhưng tôi vẫn phải giả bộ ngủ say coi như không biết…
Vào Đà Nẵng còn ai dám ăn cá biển nữa không đây?
Những ngày qua, một bài đăng trên diễn đàn mạng xã hội tại Đà Nẵng đã thu hút sự quan…
End of content
No more pages to load