Chuyến du lịch đến Hạ Long, mà anh Hải và gia đình cùng người yêu mong chờ suốt bao lâu, cuối cùng đã đến. Mẹ anh, người luôn chăm chút từng bữa ăn giấc ngủ cho anh, nở nụ cười hạnh phúc khi nhìn thấy vẻ đẹp kỳ vĩ của vịnh biển. Cô bạn gái, Thuỳ Linh, nắm tay anh, cùng cảm nhận những làn sóng vỗ về bờ, những chiếc thuyền nhỏ bồng bềnh giữa làn nước trong xanh. Cả ba người đều mong muốn có những kỷ niệm đẹp trước khi quay lại với cuộc sống bận rộn.
Tuy nhiên, chỉ một lúc sau, trời bất ngờ nổi giông. Cơn mưa như trút nước, sóng biển dâng cao bất thường. Tàu chở khách không kịp phản ứng, nghiêng ngả giữa dòng nước dữ dội. Cơn sóng thứ ba ập tới, làm chiếc tàu lật ngửa. Mọi thứ như quay cuồng trong không gian đen tối đầy nước và gió.
Anh Hải cảm thấy tim mình như bị siết chặt khi thấy mẹ bị cuốn trôi. Trong khoảnh khắc ấy, không còn nghĩ đến bản thân nữa, anh chỉ nghĩ đến mẹ, đến những ký ức ngọt ngào của hai mẹ con. Anh lao tới, nắm được tay mẹ và kéo bà lên một mảnh vỡ của tàu. Anh biết rằng mình không thể để mẹ mất đi.
Nước vẫn tiếp tục cuốn, nhưng anh Hải không hề do dự. Anh đã giúp đỡ được nhiều người khác, đưa họ lên mảnh ván gỗ, rồi tìm cách giữ thăng bằng giữa sóng nước. Một tiếng động lớn lại vang lên, khiến anh nhìn về phía Thuỳ Linh.
Cô bạn gái đang bơi yếu ớt, tay cố gắng vẫy vùng trong làn nước lạnh lẽo. Anh Hải không chần chừ, lao ngay về phía cô. Với tất cả sức lực còn lại, anh đã đưa cô lên khỏi mặt nước, nhưng khi anh ôm cô vào lòng, anh cảm thấy hơi thở của Thuỳ Linh trở nên yếu dần.
“Linh, đừng ngủ… em không sao đâu!” Anh Hải nói trong tiếng nấc nghẹn ngào, cố gắng giữ cô tỉnh lại.
Thuỳ Linh mỉm cười, ánh mắt cô vẫn sáng, dù cơ thể đã lạnh dần. “Em… yêu anh… anh Hải…” Cô thì thầm, rồi đôi mắt cô khép lại. Trong khoảnh khắc ấy, anh Hải cảm nhận được sự vắng lặng tuyệt đối. Anh giữ chặt Thuỳ Linh trong vòng tay mình, không muốn buông ra dù biết rằng cô đã không còn.
Trước khi mất, cô vẫn kịp đặt vào tay anh một chiếc nhẫn nhỏ, ánh bạc lấp lánh trong làn nước mờ ảo. “Đây là… kỷ niệm… của chúng ta… mãi mãi…” Cô nói trong hơi thở yếu ớt, rồi không còn kịp nói gì nữa.
Anh Hải nhìn chiếc nhẫn, nghẹn ngào trong tiếng sóng vỗ, trong tâm trí anh hiện lên những kỷ niệm đẹp của cả ba người, những khoảnh khắc hạnh phúc ngắn ngủi mà giờ đây, tất cả đã mãi mãi biến mất. Mất đi người anh yêu, anh chỉ còn lại một thứ duy nhất, chiếc nhẫn ấy, để gợi nhớ về một tình yêu ngắn ngủi nhưng đầy ý nghĩa.
Khi đội cứu hộ tới, anh Hải đã được đưa lên bờ, nhưng trong lòng anh vẫn trống rỗng. Mẹ anh, may mắn sống sót, ôm anh thật chặt. Anh không thể khóc, bởi anh đã khóc hết nước mắt rồi. Còn chiếc nhẫn, anh giữ nó bên mình, như một lời hứa với Thuỳ Linh, một lời hứa không bao giờ quên.
News
Lưu Đức Hoa: Hơn 10 năm không ăn một hạt cơm nào, giờ ai gặp cũng bất ngờ
Ở tuổi ngoài 60, Lưu Đức Hoa vẫn là Thiên vương Hongkong được đông đảo khán giả yêu mến. Lưu…
Mối thù suốt 10 năm của Phúc Nhĩ Khang (Châu Kiệt đóng) và Hạ Tử Vy
Những năm qua, mối bất hòa “ngầm” giữa Lâm Tâm Như và Châu Kiệt được truyền thông Hoa ngữ đề…
Nữ luật sư dám lên tiếng cho Vu Mông Lung gặp chuyện rồi…
Dù cảnh sát xác nhận Vu Mông Lung qua đời vì tai nạn do uống rượu, hàng loạt ‘thuyết âm…
Nhân chứng vụ Vu Mông Lung không xong rồi…
Điền Hải Dung phủ nhận từng gặp Vu Mông Lung, tuyên bố khởi kiện đạo diễn Trình Thanh Tùng và…
Tạm biệt nữ phó hiệu trưởng Đỗ Thị Hồng Huế
Hàng loạt đơn thư giáo viên ký đích danh tố cáo nữ phó hiệu trưởng Đỗ Thị Hồng Huế được…
Cả Phú Thọ rúng động trước 1 thông tin, cơ quan chức năng đang làm rõ!
Người dân phát hiện một cá thể nghi là hổ xuất hiện ở khu vực xóm Chiềng, xã Ngọc Sơn…
End of content
No more pages to load




