Ngày cưới của Hạnh là một ngày mà cả làng không ngớt lời khen. Nhà trai rước dâu bằng đoàn xe dài, trống kèn vang rộn cả xóm. Bàn quà cưới bày kín vàng: vòng tay, kiềng cổ, nhẫn, dây chuyền… ánh lên dưới đèn điện sáng loáng. Ai cũng xuýt xoa:
– “Mẹ chồng nhà ấy mát mặt thật, gả con trai mà cho con dâu những 20 cây vàng, xưa nay chưa ai bằng.”
Hạnh ngồi trên ghế cô dâu, mắt đỏ hoe vì hạnh phúc. Cô tin rằng mình đã bước vào một gia đình tử tế, được trân trọng, được yêu thương.
Ba năm sau, biến cố ập đến. Chồng Hạnh làm ăn thua lỗ, nợ nần chồng chất. Trong lòng chỉ còn trông vào số vàng cưới như phao cứu sinh cuối cùng. Sáng hôm đó, Hạnh run run ôm gói vàng ra tiệm lớn nhất thị trấn.
Người thợ vàng thử từng món, soi dưới đèn, lấy dao cạo nhẹ lớp ngoài, rồi khẽ thở dài:
– “Chị ơi, toàn vàng giả cả. Đều là mạ đồng thôi, không có giá trị.”
Tai Hạnh ù đi, đất trời như sụp xuống. Cô đứng chết lặng, bàn tay run bần bật. Mấy năm qua, cô sống trong niềm tin rằng mình có một khoản dựa dẫm, giờ thì hóa ra chỉ là giấc mộng.
Đêm ấy, sau khi dỗ con ngủ, Hạnh lặng lẽ hỏi chồng:
– “Anh có biết số vàng cưới hôm ấy… đều là giả không?”
Người chồng im lặng rất lâu, rồi buông một tiếng thở dài nặng trĩu:
– “Anh biết. Nhưng… đó là ý của mẹ.”
Hạnh sững người, tim đau nhói. Anh chồng kể: ngày cưới, vì muốn họ hàng, xóm làng khen ngợi, mẹ chồng đã đặt làm toàn bộ số vàng giả, mạ sáng bóng. Bà bảo: “Đám cưới mà trưng ra toàn vàng, ai cũng nể, nhà ta mới ngẩng mặt được.” Vàng thật thì không có, vì gia đình chỉ khá giả vừa đủ, làm gì dư nổi mấy chục cây.
Những lời ấy như từng nhát dao cắt vào lòng Hạnh. Hóa ra, niềm kiêu hãnh ngày cưới chỉ là lớp sơn mạ. Hóa ra, bao năm nay cô nâng niu cất giữ, thực chất chỉ là một mớ kim loại vô hồn.
Hạnh cắn chặt môi đến bật máu. Nỗi tủi hổ dâng lên nghẹn ứ. Bao lời khen ngợi năm xưa, giờ thành tiếng cười mỉa mai vọng lại trong tâm trí.
Cô ngẩng nhìn chồng, giọng khàn đặc:
– “Anh biết mà anh vẫn để mặc em tin tưởng suốt mấy năm nay sao? Anh không thấy em bị phản bội à?”
Chồng cúi đầu, lặng im. Căn phòng chìm trong bóng tối, chỉ còn tiếng quạt kẽo kẹt.
Ngoài kia, tiếng chó sủa xa xa, tiếng mưa lộp độp trên mái hiên. Hạnh ngồi bất động, lòng như tan nát. Nhưng rồi, trong sâu thẳm, một quyết tâm dần hiện ra: cô không thể trông chờ vào những thứ giả dối, cũng chẳng thể sống mãi dưới cái bóng hư vinh của người khác.
Ngày mai, có lẽ cô sẽ bước ra chợ, bắt đầu bằng đôi bàn tay trắng. Thứ duy nhất còn thật trên đời này, chính là đứa con trai nhỏ đang ngủ say trong buồng – và trái tim người mẹ này.
News
Chân dung người vợ 1998 “t;iễ;n” chồng radi ngay trên giường ngủ, hành động không chút gh;;ê tay
Một vụ á;;n m;ạ;;ng tại Đà Nẵng khiến dư luận bàng hoàng. Sau nhiều năm bị chồng b;h gia đình,…
Đã lần ra dấu vết những chiếc bánh trung thu nhân th;i;t ng;u;ơi từ nam công nhân x;ấ;u số
Dư luận Trung Quốc đang xôn xao vì tin đồn một nhãn hàng bánh trung thu xảy ra sự cố…
Bí thư xã chính thức lên tiếng chuyện bỏ học Chính trị để đánh giải “Pickleball tình yêu”: Hóa ra là…
Cơ quan chức năng đang xác minh việc một bí thư xã ở Gia Lai không tham gia lớp bồi…
Từ 1/2026: Không tăng lương GV Mầm non nhưng lại tăng lương Giáo viên THPT, THCS, Tiểu học, lý do đây này đừng ai thắc mắc
Bộ Giáo dục không tăng lương Giáo viên Mầm non từ 01/2026 nhưng lại tăng lương Giáo viên THPT, THCS,…
Căng đét: Truy vết thành công 4,5 triệu đô từ AntEx chảy thẳng vào túi Shark Bình
Ông Nguyễn Hòa Bình (Shark Bình) bị tố là người đứng sau, chỉ đạo việc rút thanh khoản của dự…
Sa chân vào mối tình với sếp nữ hơn 10t, tôi không thể rút chân ra được
Chính từ đêm mưa định mệnh với sếp nữ, tôi lạc lối, sống hai mặt đầy tội lỗi, muốn rút…
End of content
No more pages to load