Lật xuồng máy trên sông ở Đắk Lắk, chồng bất lực nhìn vợ chìm dần

Khi xuồng máy bị lật, người chồng hơn 60 tuổi gầy gò cố gắng kéo vợ vào bờ nhưng đành bất lực giữa dòng nước chảy xiết, nhìn vợ chìm dần trong dòng sông Ba.

Sáng 16/9, lực lượng chức năng tỉnh Đắk Lắk vẫn đang dốc toàn lực tìm kiếm bà Đỗ Thị Bốn (60 tuổi, trú xã Phú Hòa 1), người phụ nữ mất tích sau vụ lật xuồng trên sông Ba vào rạng sáng 15/9.

Trong căn chòi nhỏ dựng tạm bên bờ sông, ông Võ Duy Hùng (61 tuổi), chồng bà Bốn ngồi thẫn thờ, dáng người nhỏ thó, gầy gòm, đôi mắt trũng sâu. Ông nói mà giọng nghẹn lại, từng chữ như đứt quãng: “Ba mươi mấy năm qua, tôi với vợ sớm hôm chèo ghe qua sông cắt rau, hái bí đem bán. Vậy mà hôm qua, tôi bất lực nhìn bà ấy chìm dần, không cứu nổi… Tôi tự trách mình suốt đời”.

Lật xuồng máy trên sông Ba ở Đắk Lắk: Nỗi đau không thể nguôi ngoai của người chồng - Ảnh 1.

Ông Hùng thẫn thờ bên bờ sông.

Ông Hùng kể, hai vợ chồng hơn 30 năm gắn bó với nghề trồng rau, bí, mướp… để mang ra chợ bán, nuôi 4 người con khôn lớn, dựng vợ gả chồng. Đó là công việc quen thuộc, lặp đi lặp lại hàng ngày, dù mưa hay nắng.

Khoảng 3h sáng 15/9, khi chiếc xuồng vừa ra giữa dòng thì va phải tảng đá ngầm. Con xuồng máy mục nát mượn của người quen nhanh chóng chao đảo rồi lật úp. Nước ùa vào, cuốn cả hai vợ chồng chìm xuống.

Ông Hùng vốn biết bơi, chới với trong dòng nước, cố vớ được một chiếc gậy để dìu vợ. Nhưng bà Bốn không biết bơi, hoảng loạn bấu víu lấy áo chồng. Sức lực cạn kiệt, ông Hùng cố gắng kéo nhưng vô vọng. Đến khi kiệt sức, ông đành buông tay nhìn vợ dần chìm trong con nước cuồn cuộn.

“Gần 40 năm nghĩa vợ chồng, vậy mà tôi bất lực nhìn vợ chìm dần trước mắt. Tôi tự trách mình, nhưng lúc đó, sức tàn lực kiệt…” – ông Hùng nghẹn giọng, đôi mắt đỏ hoe, bàn tay gầy guộc liên tục gạt nước mắt.

Ngồi thẫn thờ bên bờ sông, dáng người ốm yếu, ông kể rằng: “ Từ ngày cưới nhau, tôi với bà ấy cứ ròng rã sớm hôm, 2h sáng đã chèo thuyền qua bãi soi cắt rau, cắt bí đem bán. Mấy chục năm trời chưa một ngày nghỉ ngơi. Mấy hôm nay ghe nhà hỏng, tôi mượn tạm chiếc ghe cũ, định bụng đi một bữa cuối rồi trả. Ai ngờ lại thành ra cơ sự này…”.

Nhắc đến khoảnh khắc sinh tử, ông Hùng chỉ biết lắc đầu: “Nhiều người trách tôi sao không cứu được vợ. Nhưng sức tôi yếu, lúc đó bị nước xoáy cuốn, bà ấy lại hoảng loạn. Tôi bất lực thật sự. Tôi cũng muốn chết theo bà ấy cho rồi, nhưng ông trời đẩy tôi vào bờ…” .