Tôi lấy chồng năm 27 tuổi — không vì yêu, mà vì một món nợ.
Anh ta từng kiên trì theo đuổi tôi suốt thời đại học, dù trái tim tôi chưa bao giờ rung động. Năm ấy, gia đình tôi phá sản, nợ nần chồng chất. Bố bị nhồi máu cơ tim, cần đặt stent gấp với số tiền khổng lồ. Giữa lúc tuyệt vọng, chỉ có anh chìa tay giúp. Tôi gật đầu lấy anh, đổi tự do của mình lấy một món nợ được xóa.
Người ta bảo: “Thà lấy người yêu mình, còn hơn lấy người mình yêu.” Nhưng câu nói ấy hóa ra chỉ đúng… với người may mắn.
Sau khi cưới, anh bộc lộ bản chất ghen tuông mù quáng. Anh buộc tôi đưa toàn bộ mật khẩu điện thoại, mạng xã hội, email. Anh xét nét từng tin nhắn, từng cuộc gọi, khó chịu với bất cứ người đàn ông nào bước vào cuộc đời tôi, dù chỉ là đồng nghiệp chào hỏi.
Càng sống lâu, anh càng độc đoán. Anh chọn tôi mặc gì, chơi với ai, tiêu bao nhiêu tiền, thậm chí quy định số lần tôi được về thăm bố mẹ đẻ mỗi tháng. Tôi trở thành một con chim bị nhốt trong lồng, mất dần tiếng hót, mất cả khát vọng sống.
Rồi một lần công tác, tôi gặp Q. — người đàn ông dịu dàng, biết lắng nghe, và không áp đặt. Ở bên Q., tôi thấy mình được thở, được là chính mình. Sai lầm bắt đầu từ đó.
Bằng cách nào đó, chồng tôi biết chuyện. Một buổi chiều, anh theo dõi và bắt quả tang tôi cùng Q.. Không quát tháo, không đánh ghen ầm ĩ, anh chỉ rút ra một phong bì, lạnh lùng yêu cầu Q. nhét tiền vào và đưa cho tôi. Rồi anh giơ điện thoại lên, quay lại tất cả.
Về đến nhà, anh mở phong bì, đếm từng tờ tiền, nhếch mép:
“Giá của cô… rẻ thế sao?”
Tôi cứng họng, tủi nhục như bị xé toạc. Anh bảo sẽ không làm khó Q., cũng không nhắc lại chuyện này, rồi bỏ qua — hoặc ít nhất tôi tưởng là vậy.
Vài tháng sau, đòn thù mới giáng xuống.
Bố mẹ tôi gọi con cháu về bàn chuyện sửa nhà thờ tổ. Khi mọi người còn đang tính toán, chồng tôi lặng lẽ đặt lên bàn một phong bì dày cộp:
“Con xin góp trước. Đây là tiền vợ con… kiếm được khi đi làm gái. Con không dám tiêu, nên gửi lại bố mẹ.”
Căn phòng chết lặng. Mẹ tôi bật khóc khi anh trai xé phong bì, làm rơi ra những tấm ảnh nhạy cảm của tôi và Q.. Bố tôi giật lấy, ném mạnh xuống đất, rồi ngồi phịch xuống ghế, đấm ngực khóc như đứt hơi.
Gia đình tôi tan nát từ giây phút ấy. Đòn trả thù của chồng tôi không ồn ào, không máu me, nhưng độc đến mức bóp nghẹt cả danh dự và trái tim bố mẹ tôi. Anh ta không chỉ hạ gục tôi, mà còn chôn vùi cả gia đình tôi trong nỗi nhục.
Tôi viết những dòng này, không để xin tha thứ hay biện minh. Chỉ muốn nói: mọi sai lầm đều phải trả giá. Và đôi khi, cái giá ấy tàn khốc gấp trăm lần so với hình dung của bạn.
News
Không nhận ra ông trùm lừng lẫy Phước Sang sau khi đ;ộ;t qu;ỵ lần 3: Đại gia từng kiếm 13 tỷ/ tháng giờ lao đao trong b;ệ;nh tật, v;ỡ n;;ợ
Sau hơn 1 năm bị đột quỵ lần thứ 3, Phước Sang vẫn đang trong quá trình tập vật lý…
3 diễn viên quen mặt trên truyền hình đều là trung tá công an ngoài đời
NSƯT Hồ Phong cùng diễn viên Trịnh Huyền, Hoàng Công – 3 gương mặt quen thuộc trên phim giờ vàng…
NSND duy nhất Việt Nam từng làm Thứ trưởng, có vợ là Anh hùng lao động, con trai là nhạc sĩ cực nổi tiếng
Nghệ sĩ Nhân dân Trung Kiên là người hiếm hoi trong làng âm nhạc Việt Nam được phong Giáo sư,…
Con tr;a;i s;i;nh tại Thái Lan của Thanh Đoàn – Hà Trí Quang đẹp hơn 2 ba, mới 3t đã bộc lộ năng khiếu nghệ thuật
Thanh Đoàn và Hà Trí Quang được khen ngợi nuôi dạy các con rất khéo léo, bá Ka Ka ngày…
Rõ mối qu;a;n h;;ệ của Phương Oanh và mẹ chồng sau 2 năm làm dâu: Không ngờ chỉ thời gian ngắn đã tới mức này!
Qua một dòng bình luận, có thê thấy Phương Oanh và mẹ chồng có mối quan hệ thân thiết, hòa…
NSƯT chuyên hát chèo giờ mới nổi trên phim giờ vàng, vai nào cũng “cân” được, có tiểu sử gây bất ngờ
NSƯT Thái Sơn liên tục để lại dấu ấn trên phim giờ vàng với những màn hát chèo, hát chầu…
End of content
No more pages to load