Nghe vậy, tôi mừng rơi nước mắt. Nghĩ rằng cuối cùng mẹ chồng cũng đã thương mình. Tôi lao vào làm thêm, tiết kiệm, thậm chí vay mượn để cùng chồng xây nhà.
Yêu nhau hơn một năm, anh dẫn tôi về ra mắt gia đình . Ban đầu mẹ chồng tỏ ra quý mến, niềm nở lắm, nhưng sau đó bà đi xem thầy, nghe nói tuổi hai đứa tôi không hợp, liền một mực bắt chia tay. Anh không chịu, vài tháng sau tôi lại mang bầu , nên bất đắc dĩ bà mới đồng ý cho cưới.
Tưởng rằng từ đó tôi đã được chấp nhận làm dâu, ai ngờ những ngày sống chung dưới mái nhà ấy là chuỗi tháng ngày cay đắng. Mang bầu, sinh con, rồi chăm con quấy khóc suốt đêm, bà chẳng hề quan tâm. Có lần tôi vừa thiếp đi sau cả đêm thức trắng, sáng sớm đã bị bà đập cửa mắng:
“Đúng là loại đàn bà ngủ ngày, vô tích sự!”
Tôi tủi quá, phân trần thì bà gắt:
“Đã bảo là không hợp tuổi, cố tình ép cưới. Con cái sinh ra ốm yếu là do số trời. Cô tự làm tự chịu!”
Vì chồng, vì con, tôi đành ngậm đắng nuốt cay. Anh chỉ biết an ủi: ” Mẹ ác miệng vậy thôi, em đừng nghĩ nhiều…”
Ảnh minh họa
Rồi bất ngờ, vài tháng trước mẹ chồng đổi hẳn thái độ. Bà vui vẻ, quan tâm, thậm chí giành hết việc nhà. Một hôm, bà gọi vợ chồng tôi xuống, bảo:
“Nhà này chỉ có thằng Nam là con trai, sau này các em nó cũng đi lấy chồng. Mẹ sẽ để lại căn nhà cho vợ chồng con. Nhưng giờ nhà cũ rồi, hai đứa dồn tiền xây lại mà ở cho thoải mái.”
Nghe vậy, tôi mừng rơi nước mắt. Nghĩ rằng cuối cùng mẹ chồng cũng đã thương mình. Tôi lao vào làm thêm, tiết kiệm, thậm chí vay mượn để cùng chồng xây nhà. Sau nửa năm, căn nhà khang trang hơn tỷ rưỡi thành hình, trong đó quá nửa là tiền nợ. Tôi nhìn mà thấy ấm lòng, tự nhủ chỉ cần đồng vợ đồng chồng, vài năm sẽ trả hết.
Ấy vậy mà… ngay đêm đầu tiên về nhà mới, đi ngang phòng mẹ chồng, tôi nghe thấy bà cười nói với con gái:
“Ừ, nhà xây đẹp lắm. Mẹ đi xem, thầy bảo vợ chồng nó không hợp tuổi, trước sau gì cũng bỏ nhau. Mẹ chỉ dụ nó dồn tiền xây thôi, chứ đời nào mẹ sang tên. Lỡ chúng nó ly hôn, căn nhà này vẫn của mẹ, nó đừng hòng mơ tưởng nhà của mẹ.”
Tôi chết lặng, tim như hóa đá, tay chân run rẩy vì ức. Hóa ra, sự dịu dàng bất ngờ kia chỉ là cái bẫy. Bao công sức, tiền bạc, hy vọng của tôi… chỉ là quân cờ trong toan tính của mẹ chồng.
Đêm ấy, tôi ngồi một mình trong căn nhà mới, nước mắt cứ rơi. Niềm tin bị phản bội, tương lai mịt mờ. Tôi phải làm sao bây giờ? Ly hôn thì mất tất cả, còn ở lại thì sống trong nỗi uất nghẹn này…
Xin mọi người cho tôi lời khuyên, tôi thật sự quá bất lực rồi.
News
Bão số 5 đổ bộ: Những tổn thất đầu tiên, số người thương vong đã lên đến… Trời ơi
3 người thương vong, nhiều nhà cửa công trình bị tốc mái, hư hỏng nặng, hàng loạt cây xanh bị…
Bố chồng của Sam tặng quà cho 2 cháu nội song sinh, nàng dâu Việt được lòng gia đình bên Hàn
Sau hơn 2 năm lập gia đình với doanh nhân người Hàn Quốc, hot girl Sam thỉnh thoảng nhắc về…
SOS: Bão số 5 đang đổ bộ rất mạnh đất liền Nghệ An – Hà Tĩnh, cấm tuyệt đối người dân ra đường đến 22h đêm nay
Bão số 5 đang di chuyển chậm lại và rất mạnh khi đổ bộ vào đất liền trong ít giờ…
Hỏa tốc: C;ấ;m tất cả người dân ra đường trong chiều tối nay đến 22h
UBND tỉnh chỉ đạo cấm người dân ra đường lúc bão số 5 dự kiến đổ bộ, đồng thời chốt chặn…
Nghệ An ơi sao lại thương tâm thế này! Bão chưa về mà nhiều nước mắt quá
Trèo lên mái nhà chống bão số 5, chồng bị điện giật tử vong, vợ và con bị thương Trèo…
Ca sĩ Duyên Quỳnh nhận mình là người sửa ca khúc “Viết tiếp câu chuyện hòa bình” cho nhạc sĩ Nguyễn Văn Chung, nói thẳng lý do Võ Hạ Trâm được chọn
Ca sĩ Duyên Quỳnh: ‘Viết tiếp câu chuyện hoà bình từng bị từ chối biểu diễn vì… không nổi tiếng’…
End of content
No more pages to load